Chương 14

1.1K 65 0
                                    

Chương 14:

Editor: Díp

Người trẻ tuổi hầu hết đều không tin vào 'số mệnh', nhưng Tiêu Hủ thì tin.

Sinh ra trong một gia tộc Tiêu thị lớn như vậy, lại là con út được cưng chiều, cơm áo vô lo, được người lớn trong nhà bảo bọc chặt chẽ, nhưng không có nghĩa là anh không biết chút nào về chuyện tranh chấp tình cảm, quyền thế.

Cha mẹ Tiêu Hủ không hề giống với biểu hiện vui vẻ như bên ngoài của họ, Tiêu Sạn là anh trai, cũng là người thừa kế hợp pháp của Tiêu gia, nhưng cũng không phải là người anh trai duy nhất. Cha Tiêu Hủ có tình nhân bên ngoài, không biết sinh ra cho anh bao nhiêu là anh em, nuôi bên ngoài có, mang về nhà cũng có, một trong số đó còn làm diễn viên, nói năng ngọt xớt, làm người ta thấy chán ghét. 

Mẹ Tiêu mấy năm đầu không để yên, nhưng mấy năm gần đây không biết có phải là do tuyệt vọng hay là đã thành thói quen, không còn cùng 'tiểu tam' và 'con hoang' nói lí lẽ nữa, hai người giờ ở nhà đã trở nên yên ổn.

Mấy cô dì và chú bác của Tiêu Hủ, cũng là tình trạng hôn nhân lăng nhăng. Đến đời của anh, chỉ có anh trai Tiêu Sạn là đường hoàng cưới vợ sinh con, đến nay chưa gây ra chuyện bừa bãi gì.

Có lẽ là vì 'khoản nợ phong lưu' của mấy bậc cha chú, nên bây giờ anh mới khốn khổ vì tình như vậy, cả thanh xuân sống lãnh đạm, mãi đến 26 tuổi mới lần đầu biết yêu, mà lại là yêu thích một người con trai kém mình 8 tuổi!

Hỏi đại sư "Tôi cùng hắn có tướng phu thê hay không?", nhìn như rất bình thản, nhưng thực tế là trong tiềm thức rất lo lắng.

Lúc còn nhỏ, mẹ Tiêu có mời về nhà một vị thầy bói, anh đối với 'cao nhân' kia rất là hiếu kì, trốn ở ngoài cửa nghe lén mẹ mình và đối phương nói chuyện.

Vị tiên sinh kia nói toàn lời khó hiểu, Tiêu Hủ tuổi nhỏ nghe được nhưng một đầu mù mịt như sương mù. Sau đó mẹ anh ở trong phòng vừa khóc vừa kêu la, không ngừng đập dụng cụ uống trà, anh sợ đến mức chui vào lồng ngực Tiêu Sạn, khóc lóc hỏi: "Anh, mẹ điên rồi sao?"

"Mẹ không có điên." Tiêu Sạn nói: "Bà ấy chỉ là đang tức giận ba."

"Tại sao lại tức giận ba?"

"Bởi vì..." Tiêu Sạn cũng là trẻ con, suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Thầy bói nói ba và mẹ không có số mệnh vợ chồng, không có tướng phu thê."

Tiêu Hủ nghe không hiểu: "Không có tướng phu thê thì sao?"

"Không có tướng phu thê, thì không thể hòa hợp mà sống với nhau cả đời đó."

Tiêu Hủ cái hiểu cái không, sau đó dì út anh ly hôn, anh lại nghe bọn người làm nhỏ giọng bình xét: "Tôi đã nói bọn họ sớm muộn cũng có ngày này. Nếu nói chuyện lớn, là không môn đăng hộ đối, tiểu thư đó là nhất thời bị tình làm mờ mắt, làm sao sống chung cả đời? Nếu nói nhỏ hơn, các người có thấy không? Bọn họ một chút tướng phu thê cũng không có!"

[Edit] Sơ Hoà - NGHỈ LẠI DƯỚI TÀNG CÂY☘️ 栖息树下Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ