Chương 46: Ta không sao, đừng sợ!

10.3K 799 65
                                    

Thịt bò xào vị cay tê cấp độ cao quả nhiên được nhóm giống đực yêu thích, lại phối hợp với cháo ngô, đám gia hỏa này lần đầu tiên cảm thấy thịt nướng ăn vào một chút cũng không có vị gì.

Kỳ thực Đinh Tiếu cực kỳ muốn nói, không phải thịt nướng không có vị gì, mà là hương vị hoa gai đỏ quá kích thích, khiến cho vị giác của bọn họ tạm thời tê liệt, mới cảm thấy thịt nướng ăn vào không có mùi vị gì, nhưng xét thấy việc nói như vậy giống như rất dọa người, mình cũng đừng làm những người này mất hứng.

Cũng không biết cháo ngô là vì lửa đủ hậu hay vì bắp râu dài nơi này tương đối dễ dung hợp với nước, dù sao nấu lên nhão hồ hồ vừa thơm vừa ngon là được rồi. Kết quả cuối cùng của cháo ngô khiến Đinh Tiếu ngoài dự đoán, nhưng cũng khiến cậu hiểu được, đồ vật dị thế giới quả nhiên không thể dùng tư duy đời trước của mình ra phán đoán lý giải. May mà mùi vị của bắp râu dài này giống với ngô, chỉ tiếc năm nay có lẽ chỉ có thể ăn lúc này. Tuy không biết vì sao bắp râu dài không bị thú nhân ăn, nhưng lại phát triển thưa thớt như vậy. Cây trân châu là loại cây thân thảo lâu năm mình có thể lý giải, mặc dù như vậy quả trân châu ở lãnh địa của tộc Dực Hổ phân bố rất rộng, chẳng lẽ cái cây bắp râu dài này không phải do hạt nảy mầm lên sao?

Xem ra gieo trồng gì đó, thiên nhãn cũng hoàn toàn không có tác dụng nhắc nhở a! Đầu xuân sang năm mình còn phải cẩn thận thử nghiệm.

Nhìn Tiếu Tiếu vui tươi hớn hở ăn hồng măng, Khôn ca lại nhịn không được cũng gắp một miếng cho vào trong miệng, ăn qua thịt bò cay tê tự nhiên ăn vào thứ này không cảm giác được vị gì, nhưng cũng thấy giòn giòn không tệ lắm.

"Tiếu Tiếu, em phải ăn nhiều thịt, em có thể ăn rất nhiều thịt"

Khóe miệng Đinh Tiếu run rẩy, cuối cùng là do câu "tâm lý ám chỉ" kia sao?

"Tôi đã ăn rất nhiều, nhưng mỗi ngày đều ăn thịt sẽ cảm thấy ngấy, ăn chút đồ ăn thanh đạm đối với thân thể có lợi, anh cũng nên ăn nhiều một chút." Tuy so sánh hồng măng với rau xanh có chút không đúng, nhưng cũng có tác dụng tương tự nhỉ.

Khôn tạm dừng một chút, sau đó cầm lấy đĩa măng xào của Tiếu Tiếu, san hơn phân nửa vào bát gốm của hắn: "Ta nghe em, ta ăn nhiều một chút, em không còn gì ăn, vậy ăn thịt đi"

Đũa của Đinh Tiếu dừng lại giữa không trung, gia hỏa này, là đang làm trò với mình sao: "Đủ rồi....còn có thể cho tôi nhiều chút được không."

Khôn ca ngửa đầu: "Kia đương nhiên."

Đinh Tiếu hung hăng trừng mắt với Khôn một cái: "Tôi không phải khen anh đâu!!!"

Vì bánh trứng lúc trước tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, Đinh Tiếu đem bột nhà mình đều dùng hết, chính cậu còn chưa được ăn, chỉ đổi về một khối vải bố không đủ làm quần áo, còn một túi cục đá không có tác dụng gì. Mọi người tuy đối với đồ vật đứa nhỏ Tiếu Tiếu này đổi đều cảm thấy rất thiệt thòi, nhưng đối với việc phân phối vật phẩm rất công bằng. Trong khoảng thời gian này trên đường đi cũng hái được mấy sọt quả trân châu. Nhà Đinh Tiếu được phân trước một sọt coi như bù đắp, sau đó còn dư lại bao nhiêu, 19 người dựa theo đầu người bình quân phân phối. Đinh Tiếu vì điều này rất là vui vẻ, những người này có tính cách không thích chiếm lợi của người khác thật sự là quá tuyệt vời.

(EDIT HOÀN) NHẬT KÝ XUYÊN VIỆT SƯU TẦM MỸ THỰC - HUYỀNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ