Khi Lisa được đưa tới bệnh viện, các bác sĩ đã đẩy cô vào phòng cấp cứu và thông báo rằng cô đã mất quá nhiều máu, cần truyền máu gấp. Trong khi đó, cả chị và nàng đều không cùng nhóm máu của cô, nàng nhóm máu B, chị nhóm máu A, cô nhóm máu O, máu O căn bản là có thể truyền cho rất nhiều loại máu, nhưng ngặc một cái nó chỉ có thể truyền, mà không thể nhận các nhóm máu khác ngoại trừ nó.
Chỉ còn có cách chờ người nhà của Lisa tới, đường từ nhà đến bệnh việc khá xa, nhưng hiện giờ thì cô đang trong tình trạng nguy kịch, theo thống kê hiện nay thì nhóm máu O đang khá là hiếm, trong ngân hàng máu gần như đã cạn kiệt và cả không kho của bệnh viện đã không còn túi máu nào phù hợp nữa. Có thể nói rằng, Lisa đang nửa sống nửa chết.
Rosé ngồi bên cạnh chị không ngừng khóc, mặc dù nàng đã cố gắng kiềm chế. Trong đầu của nàng không ngừng rối loạn, mọi ý nghĩ thông minh thường ngày đều tan biến.
" Liệu có ổn không? " Chị chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như lúc này, cảm giác biết rằng người thân đang dần dần tan biến thật đáng sợ.
" Nín đi Rosé, Lisa kiên cường lắm, em ấy sẽ qua khỏi mà " Chị để nàng tựa vào người, cố vỗ để nàng có thể bình tỉnh hơn.
" Lisa...sẽ không sao chứ? " Nàng ngước lên nhìn chị với đôi mắt đẫm lệ, lo lắng hỏi.
" Sẽ không sao " Chị thật sự không thể chắc chắn rằng cô sẽ ổn, nhưng chị biết rằng sẽ có cách cứu cô.
" Chị " Giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn yếu ớt phát ra phía bên cạnh. Chị theo tiếng gọi mà nhìn lên, khuông mặt ấy, giọng nói ấy chị làm sao quên.
" Jennie, em... " Chị chưa nói hết câu đã bị em cắt ngang.
" Mẹ em có thể giúp, mẹ em máu O "
" Thật sao? "
" Thật, Rosé à, sẽ không sao đâu em, đừng lo lắng " Em đưa mắt nhìn sang Rosé, nàng đang dựa vào lòng chị, nỗi đau trong tim chợt nhói, em biết bây giờ không phải là lúc để trách móc, em mỉm cười nhẹ nhàng an ủi nàng.
Được sự đồng ý của bà, các y tá đã đưa bà đến phòng kiểm tra sức khoẻ để tiến hành lấy máu, xét nghiệm cho thấy bà hoàn toàn không mắc bệnh trong người và có thể truyền máu. Vậy là mọi chuyện được giải quyết ổn thoả. Vốn dĩ em có mặt ở đây là từ lúc Rosé ra khỏi nhà thì em cũng đã rời khỏi giường, em nghĩ rằng mình không nên ở đây để làm phiền chị, đây là nhà của chị, là chủ của nó, đáng lẽ ra chị phải ở đây chứ không phải đi ra ngoài ở.
Em để lại một tờ giấy cho nàng, rồi lái xe về nhà, làm cha làm mẹ thấy con cái mình xanh xao không ai có thể coi như không có chuyện gì, em liên tục nôn mữa, đến mức nôn ra mật xanh. Em đã được đưa tới bệnh viện kiểm tra sức khoẻ thì vô tình nhìn thấy băng ca đẩy bệnh nhân lao nhân vào, chị với nàng chạy theo sau. Em đã tò mò đi theo và nghe được cuộc đối thoại của bác sĩ với 2 người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ JenSoo ] [ Hoàn ] Yêu em hơn cả mạng sống
FanfictionTôi rất ghét mưa, những cơn mưa bất chợt.Nó đổ xuống, làm cho đường đi trở nên ướt át, làm cho con người trở nên ướt sũng ,làm cho mọi thứ trở nên bất tiện và nó mang đến nỗi đau cho tôi. Cơn mưa ấy, nó mang ba mẹ của tôi đi, nó cũng mang luôn người...