Chap 14

4.9K 219 12
                                    

      Cậu vừa ở công trường ra cũng đã 5h rưỡi cầm điện thoại lên xem giờ thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ của tiểu Hạ định gọi lại thì Chí Hoành gọi đến

- Tớ nghe nè Chí Hoành ( cậu nhấn nút nghe nói)

- Cậu đang ở đâu vậy???

- Tớ vừa mới từ công trình đi ra

- Mới làm việc xong à???  ( Chí Hoành hỏi)

- Ừ mình vừa xong chắc sáng mai sẽ về Thành Phố C ( cậu trả lời)

- Vậy tối nay chúng ta gặp nhau đi, đi bar KQJ đi

- OK tớ cũng đang tính gọi cậu

- Quyết định vậy tối gặp

- Uk tối gặp ( cậu nói xong thì tắt máy)

________________-

         Buổi tối Tại bar KQJ

- Vương Nguyên bọn mình ở đây ( Chí Hoành thấy bóng dáng cậu bước vào cửa ngó nghiêng tìm kiếm liền lớn tiến vẫy tay gọi)

       Cậu giơ tay ra hiệu đã nhìn thấy sau đó bước chân tiến về phía Thiên Hoành

- Thiên Tỷ, Chí Hoành lâu quá không gặp... Hai người khỏe không??? ( cậu ngồi xuống ghế đối diện Thiên Hoành chào hỏi)

- Bọn tớ/anh khỏe còn cậu/em khỏe không ( Thiên Hoành đồng thanh)

- Mình khỏe... À khi nào hai người học xong ( cậu vui vẻ hỏi)

- Bọn anh còn một tháng rưỡi nữa là xong rồi ( Thiên Tỷ uống một ngụm rượu nói)

- Học xong hai người về nước hay ở đây luôn ( cậu bỏ ly rượu mới nhấm môi xuống nói)

- Đương nhiên sẽ về ba mẹ hai bên ngày nào cũng gọi hối thúc tui mình về đây ( Hoành lắc đầu ngán ngẩm trả lời)

- Phải rồi hai người đều là con một mà ( cậu cười nhẹ nói)... Tớ nhờ hai người một việc được không???  ( cậu vào thẳng vấn đề)

- Hả Vương Nguyên mà lại có chuyện nhờ bọn tớ sao ( Hoành ngạc nhiên ly rượu cũng dừng trên không trung nói)
- Hử chuyện gì ( Thiên Tỷ vẫn bình tĩnh hơn hỏi)

- À tôi nhờ hai người chữa bệnh cho một người ( cậu ngập ngừng nói)

- Ai mà khiến Vương Nguyên thiếu gia phải bận tâm chứ ( Hoành nửa nghiêm túc nửa đùa giỡn hỏi)

- À... Ừ... Là... Là Chồng mình ( cậu đỏ mặt nói)

      Cậu vừa dứt câu nói là Hoành phun luôn ngụm rượu mới uống ra may là không trúng cậu sau đó trợn mắt há hốc mồm tỏ vẻ ngạc nhiên rồi lại cau mày trách cứ

- Cậu nha lấy chồng không mời tụi này đã đành đã thế còn không nói cho tụi
này biết nữa

- Thật ra tụi mình lấy nhau là do hôn nhân hai nhà định với lại anh ấy bị mù nên tụi mình không có tổ chức đám cưới ( cậu giải thích)

- Gì chứ bị mù sao... Sao cậu có thể đồng ý chứ ( Hoành bức xúc hỏi)

- Phải thì lúc đầu là do ép buộc nhưng nhưng bây giờ mình... Mình ( cậu xấu hổ cúi đầu xuống)

[Khải - Nguyên] Người Chồng Mù Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ