Khi mẹ Trương Tuyết Châu bước vào phòng liền nhìn thấy cậu cuộn người trong chăn mà khóc thút thít, nhìn thấy vậy mẹ Tuyết Châu rất đau lòng bà tiến lại phía cậu ngồi xuống mép giường vỗ nhẹ vào vai cậu ôn nhu gọi :
- Bảo bối là mẹ đây con
Lúc đầu nghe tiếng mở cửa cậu rất lo lắng, cậu sợ đó là anh vì hiện tại cậu không muốn gặp anh cũng không biết nên đối mặt với anh như thế nào... Khi biết đó là mẹ Tuyết Châu thì bao nhiêu uất ức cậu đều dồn ra ngoài, cậu bật dậy ôm mẹ khóc nức nở
- Mẹ
- Con trai ngoan nín đi con, Tuấn Khải đã kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe rồi thật ra nó không cố ý gạt con đâu, nó sợ con biết nó đi gặp Tống Ngọc Nghi sẽ suy nghĩ lung tung cho nên mới không nói với con thôi, con đừng giận nó nữa ( Mẹ Tuyết Châu dịu dàng khuyên giải)
- Không phải con nghi ngờ anh ấy có gì với cô ta mà tức giận, con rất tin tưởng Tuấn Khải nhưng mà anh ấy nói dối con mẹ ạ, khi mới kết hôn anh ấy cùng mọi người nói dối con việc anh ấy bị mù vì lúc đó anh ấy mới gần gũi con nên không tin tưởng con, dối gạt con con vẫn chấp nhận cho qua nhưng hiện tại tụi con đã xác định tình cảm của mình, cũng đã ở với nhau rất lâu rồi vậy mà anh ấy không tin tưởng tình cảm của con... Lúc trước anh ấy hứa sẽ không bao giờ nói dối con nữa vậy mà bây giờ ấy anh ấy lại gạt con chỉ vì đi gặp cô ta, trong lòng anh ấy con hẹp hòi như vậy sao hả mẹ??? ( cậu ngừng khóc uất ức nói cho mẹ Tuyết Châu nghe)
- Mẹ nghĩ Tuấn Khải nó không cố ý nối dối con đâu mà con trai, Tuấn Khải nó rất yêu con, nó thấy con giận không chịu gặp nó, nó đã gấp đến độ sắp khóc mà cầu xin mọi người năn nỉ con giúp nó để con đừng giận nó nữa đó ( Mẹ Tuyết Châu kể)
- Mặc kệ anh ấy, ai kêu anh ấy nói dối con đã vậy trên người con lưu lại mùi nước hoa của cô ta nữa ai biết hai ngày họ ở đó làm cái trò gì mà không cho con đi theo, bị giận là đúng rồi cho đáng đời ( Cậu nghe mẹ Tuyết Châu nói vậy cảm thấy rất vui nhưng không dám cười mà bĩu môi nói nhỏ)
- Hahaha vậy mà con nói con không ghen sao hả bảo bối, nhìn con xem bộ dạng con bây giờ giống như vừa uống mấy thùng giấm vậy hahaha ( Tuy cậu nói nhỏ nhưng mẹ Tuyết Châu vẫn nghe thấy được, nhìn bộ dạng ghen tuông của cậu mẹ Tuyết Châu không nhịn được trêu chọc)
- Mẹ con không có ghen mà ( cậu bị nói chúng Tim đen liền xấu hổ nói)
- Thôi được rồi vậy giờ hết giận nó chưa ( Mẹ Tuyết Châu hỏi)
- Con mới không thèm giận anh ấy, lần này con sẽ bỏ mặt anh ấy cho anh ấy bỏ tật nói dối con ( Cậu gian xảo nói)
Mẹ Tuyết Châu thở dài lắc đầu nhìn đứa con trai hiểu chuyện của mình lại như trẻ con hờn dỗi với chồng nó trông thật buồn cười...
Thế là buổi tối ở biệt thự của anh và cậu mọi người có dịp chứng kiến một màng kịch rất vui, một người thì ra sức năn nỉ, một người thì không thèm quan tâm cứ thản nhiên ngồi ăn thỉnh thoảng trong nhà còn vang lên tiếng cười của mọi người...
Lúc này cậu không thèm ngồi cạnh anh nữa mà ngồi giữa cha Minh Nhật và mẹ Tuyết Châu, anh bất đắc dĩ phải ngồi đối diện cậu ở giữa cha Tuấn Minh và thím Trương, đầu bàn là ông nội Tuấn Hàn và ông Ngoại Lập Hiên, cuối bàn là tiểu Hạ.... Anh đang thấy cậu không quan tâm mình liền cố gắng bắt chuyện
BẠN ĐANG ĐỌC
[Khải - Nguyên] Người Chồng Mù
Romance- Thể loại : Đam mỹ, Ôn nhu sủng vợ công - thông minh, thương chồng thụ, cường công - cường thụ, sủng, ngọt, HE, lâu lâu ngược ít, pha chút hài... - Tác giả : Yến Inari - Cp : Vương Tuấn Khải & Vương Nguyên - CP phụ : Dịch Dương Thiên Tỉ - Lưu Chí...