Chap 40

3.3K 150 20
                                    

      Cả ba không nói gì nữa cúi mặt chờ cậu xét hỏi... Cậu đảo mắt lần lượt nhìn ba người khiến họ ngay cả thở cũng không dám thở mạnh nói chi đến việc động đậy

- Lưu... Chí... Hoành ( cậu nhấn mạnh từng chữ gọi Chí Hoành)

- Dạ có... ( Chí Hoành nghe thấy cậu gọi tên mình lập tức ngồi thẳng dậy tay đưa lên trán làm nghi thức giống như trong quân đội trả lời cậu)

- Cho cậu nói trước... ( Cậu lườm hai người kia nói)

- Tớ... Tớ... Tớ không... Không có biết gì hết á... Tớ... Tớ chỉ làm theo những gì Thiên Tỷ bảo tớ làm thôi à... Còn lại tớ đều không... Không biết... Cậu tin tớ đi ( Chí Hoành liên tục xua tay lắp bắp giải thích)

- Thiên... Tỉ... ( Nghe Chí Hoành nói vậy cậu liền dời tầm mắt qua trừng mắt nhìn Thiên Tỷ gọi )

- Anh... Anh cũng không biết gì đâu tất cả là do Tuấn Khải, cậu ấy là chủ mưu đó... Anh ngây thơ vô tội lắm, cậu ấy nhờ cái gì thì Anh làm cái đó thôi à... (Thiên Tỷ giải thích)

- Hai người làm như mình vô tội lắm ấy... Tại sao lại đổ hết tội lỗi lên đầu tôi vậy hả ? Thật không có nghĩa khí gì hết... ( Anh lườm hai người kia nói)

- Vương... Tuấn... Khải... ( cậu nhíu mày gọi tên anh, cậu chưa lên tiếng anh lên tiếng phân minh cái gì chứ? )

- Dạ... Vợ gọi anh... ( Nghe cậu gọi anh liền thay đổi sắc mặt quay sang cậu cười thân thiện dịu dàng nói)

- Đi lên phòng nói chuyện với em... (,cậu nhìn anh lạnh nhạt nói)

- Có thể... Có thể nói ở đây được... Được không bảo bối... ( Anh nghe cậu gọi mình lên phòng nói chuyện riêng thì nụ cười trên mặt chở nên méo mó, lo lắng hỏi)

- Bây giờ anh có lên không hử?  ( cậu nhìn anh nhàn nhạt nói)

- Dạ... Anh lên... Vợ nói gì anh cũng nghe?  ( anh cười cười lấy lòng đáp)

- Nguyên Nguyên nói gì thì nói cho dù có chuyện gì em phải bình tĩnh nha đừng có dùng bạo lực như vậy sẽ tội cậu ta ( ý chỉ Tuấn Khải) lắm... ( Thiến Tỉ thấy tội cho anh liền cầu xin dùm)

- Phải đó, phải đó có gì cậu cũng phải bình tĩnh không nên manh động... Hạ quả... Hạ quả.... ( Chí Hoành cũng ùa theo Thiên Tỉ nói )

- Tội của hai người bao che, hùa theo anh ấy lừa gạt tôi tôi còn chưa xử xong mà còn bày đặt ở đây xin xỏ dám hử ???? Hay quá he??? ( Cậu hướng Thiên Hoành tráng mắt nói)

       Thấy cậu nghiêm túc như vậy Thiên Hoành cũng thấy sợ bèn im bật,cậu cũng không nói gì nữa tiến lên cầu thang lên phòng...

- Tuấn Khải bảo trọng.... ( Thiên Tỉ vỗ vai anh nói)

- Hai người chờ đó.... ( Anh lườm Chí Hoành và Thiên Tỉ nói một câu rồi nối gót theo cậu lên phòng)

       Thiên Hoành nhìn theo bóng cậu khuất sau cầu thang liền thở phào nhẹ nhõm

- Tiểu Thiên ! Anh có thấy hôm nay tiểu Nguyên thật đáng sợ không? ( Chí Hoành quay sang Thiên Tỉ hỏi)

[Khải - Nguyên] Người Chồng Mù Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ