Chương 78 (H)

1.7K 56 25
                                    

Chương 78 – Hoang viên

Đan Siêu kinh ngạc sững người tại đương trường. Trước mắt chợt tối sầm, là bị bàn tay lành lạnh của Tạ Vân che lên, chỉ có thể cảm giác môi răng đụng vào nhau mềm dịu.

Ngay sau đó, hắn xốc tay Tạ Vân lên, trở tay nắm chặt lấy cổ tay y, đột ngột lùi ra phía sau hỏi: "Ngươi lại muốn làm gì?!"

Tạ Vân một tay bị hắn bóp chặt, một tay kia chống lên bờ đá, nửa người chìm dưới mặt nước, mái tóc đen mượt mà dán vào thân hình thon gầy tuyệt đẹp, hơi hơi nhướng một bên lông mày: "Ngươi hỏi ta?"

Y hướng hạ thân Đan Siêu đã có chút phản ứng hất hất cằm: "Như thế nào lại không hỏi chính bản thân ngươi trước?"

"..." Trong khoang mũi Đan Siêu tràn đầy không khí nóng bỏng, bờ vai lẫn cánh tay cơ bắp căng thẳng như đá tảng, soi vào ánh mắt Tạ Vân, từng câu từng chữ nghiêm túc nói: "Nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc đang muốn làm cái trò khỉ gì, không phải..."

Tạ Vân dễ dàng tránh thoát tay hắn giống như thuỷ ngư nhẹ nhàng vẫy đuôi, sau đó xốc lên một góc áo ướt đẫm của mình.

Ấn đường Đan Siêu nhảy dựng. Chỉ thấy trên làn da trần trụi kia, hình xăm đang giống như có sinh mệnh mà không ngừng hiện lên, ẩn ẩn xu thế lan tràn ra xung quanh!

"Thái tử sử dụng hương liệu có thể dẫn dụ Thanh long khai ấn. Tuy rằng hiện tại đã không còn, nhưng hương vị ở trong điện vẫn chưa tan hết. Phương pháp ngăn cản khai ấn có vài loại, nhưng chỉ có một loại là lập tức hữu hiệu ..."

"Ngươi muốn hay là không muốn đi vào khuôn khổ," Tạ Vân đầy hứng thú mà híp mắt, tựa hồ cũng hiểu được lời này nói đến thập phần có ý tứ: "Liền đi tìm cho ta vài tiểu cung nữ đến. Không phải là ngươi không được."

Đan Siêu hầu kết chuyển động, nói không ra bất luận lời gì.

Tạ Vân ngước cằm, bọt nước theo cổ chảy xuống dưới, hội tụ lại nơi hốc xương quai xanh thật sâu. Ánh mắt của y hơi có vẻ cay nghiệt lại không có hảo ý, nhưng cố tình ở trên người y, lại có vẻ phóng đãng mị hoặc, làm người ta không thể dời mắt một giây.

"Như thế nào... ?" Tạ Vân cười hỏi.

Đan Siêu dùng ngón tay gắt gao đè lên ấn đường chính mình, phút chốc vươn tay vòng qua vai, đem Tạ Vân từ trong nước bế lên!

Nước suối văng khắp nơi khiến lớp cỏ bên bờ ướt đẫm. Đan Siêu thậm chí không kịp chạy đến biệt viện hoang phế cạnh đó để tìm cái phòng trống, hai bước liền đi tới thạch động trong giả sơn cạnh hồ nước, đem Tạ Vân đặt lên nền gạch thô ráp.

Quá trình xé rách quần áo quả thực hỗn loạn không rõ, hết thảy tựa như một đêm thác loạn tám năm trước trong sơn động, chính là bởi vì cảm quan bị choáng ngợp khiến không thể lưu lại bất luận ấn tượng gì rõ ràng. Tạ Vân cắn chặt hàm răng, gương mặt nhìn qua có một chút cứng ngắc. Ở thời điểm thân thể cương mãnh của Đan Siêu thoát y, y nhắm nghiền hai mắt lại; ngay sau đó y khàn khàn mà "A" một tiếng, cảm giác hậu huyệt giống như bị một thứ cứng rắn mà thô bạo ấn vào, nhưng kỳ thật chỉ là một ngón tay mà thôi.

[DANMEI] - EDIT - Thanh Long Đồ Đằng (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ