Chương 17

3.2K 287 32
                                    

Chà! mùi thơm quá, hôm nay Nôbita nấu món gì vậy" ông nobi về nhà ngửi thấy mùi thiên từ gian bếp thì khẽ nuốt nước bọt.

" Anh! Anh đã về" bà nobi chạy ra vui vẻ nói.

" Nôbita nấu món gì thơm vậy" ông nobi nói.

" Hôm nay là mẹ nấu" cậu đi ra với bộ quần áo mà cậu mới mua xong, tiền cậu kiếm hôm nọ còn thừa 200 triệu, cậu đưa cho doremon một trăm triệu, còn cậu thì cầm số tiền còn lại mua vài bộ quần áo. Những bộ cậu mua toàn là đồ của người thiết kế nổi tiếng nhất hiện nay. Cậu dùng được một trăm triệu mua được hai bộ đi chơi, ba bộ ở nhà và hai bộ ngủ, vừa vưa hết tiền luôn. Xem ra cậu phải kiếm thêm thôi. Doremon thì khỏi nói cậu ta mua bánh rán nhân đậu đỏ, bánh rán cari, bánh rán culefit( không biết là gì nữa),...vv... có điều cậu không hiểu cậu ta là người máy mà sao lại có thể ăn uống như con người nhỉ, muốn khám phá thử mà vậy thì tội doremon quá.

Cậu mặc một chiếc áo thun xanh, quần lửng nâu đầu gối, ở trên cậu đang lau khô tóc mình, vì cậu vừa tắm xong mà tóc của cậu bị rũ xuống dính sát gương mặt cậu, lộ ra gương mặt đầy phúng phính, đầy khả ái đó.

" Công nhận được ngắm Nôbita nhà ta mỗi ngày thật không chán nhỉ, nhìn xem hai cái má phúng phính này"

ông nobi đưa cặp cho bà nobi, để bà cởi giúp mình áo khoác, định lại béo mà cậu thì bị cậu tránh.

" Ba! Ba vừa đi làm về còn bẩn lắm. Mau đi tắm đi" ông nghe vậy khoé miệng khẽ rần rật, con trai vừa chê ông bẩn à.

" Ủa! Con có cái vòng cổ đâu đẹp quá vậy" baba nhìn vòng cổ cậu nói. Lúc này cả nhà mới để ý đến cái vòng cậu đeo.

" À! Con thấy nó bán ở bên ngoài khá đẹp nên mua một cái đeo" ( Phét! Chiếc vòng này là đá pha lê mà nó bảo đồ ở chợ)

 " À! Con thấy nó bán ở bên ngoài khá đẹp nên mua một cái đeo" ( Phét! Chiếc vòng này là đá pha lê mà nó bảo đồ ở chợ)

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

( hình ảnh chiếc vòng nè mọi người )

" À nhắc mới nhớ mẹ làm hoa suốt kiếm được 5 nghìn yên lận đó" mẹ cậu tự hào nói.

" Mẹ có nghe con nói là không được quá sức không đó" cậu lo lắng nhìn bà .

" Không mẹ làm vừa sức mình mà, không có mệt" Thấy con trai lo cho mình bà cảm thấy thật là ấm áp biết bao.

" Mẹ! Để con phụ mẹ dọn đồ ăn nha" nói rồi mẹ với cậu cười nói với nhau vào bếp, bỏ mặc baba đáng thương nhà ta đứng ngoài khóc thầm.

" Doremon con nói xem đều là con của nhau, sao Nôbita chỉ thân thiết với mẹ nó thế" baba cắn môi khóc ròng nói. Nếu Nôbita mà nghe thấy lời này chắc sẽ khinh bỉ ông và bảo rằng: [Ba à! Mẹ là phụ nữ, là phụ nữ nha. Phụ nữ sinh ra vốn đã để được yêu thương rồi, mà con là con trai đương nhiên phải biet trân trọng với phụ nữ chứ, không kể đây còn là mẹ con, con đương nhiên phải hảo yêu thương là đương nhiên. vậy mà ba cũng ghen với con]. May là cậu không nghe thấy nếu không những lời này sẽ cho ông nobi rồi.

 Khi Nôbita trở thành sát thủ đệ nhất.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ