Chương 20 - Nụ hôn đầu tiên

29K 949 68
                                    

Tô Ninh sững người cầm lấy váy ngủ, mặt đỏ lên hỏi: "Đêm nay chị không ở lại đây với em sao?".

Tô Ninh mờ mịt nhìn Tiêu Ý Hàn, ngay sau đó chợt ý thức lời cô hỏi hình như có chút mập mờ, mặt Tô Ninh đỏ hơn, nắm váy ngủ vội vàng nói: "Em đi tắm trước đây". Nói xong nhanh chóng vọt vào phòng tắm, đến khi cửa phòng tắm khép lại, cô mới dựa vào cửa lấy tay sờ lên mặt mình, dĩ nhiên nó đang nóng bừng bừng.

Tiêu Ý Hàn chứng kiến một loạt động tác của Tô Ninh, nàng hé miệng nở nụ cười, trong lòng nghĩ: "Cô bé thật sự là nhỏ hơn mình 13 tuổi a, nhìn cái mặt đỏ hồng kia kìa, có chút chuyện đã dễ thẹn thùng".

Tiêu Ý Hàn dựa vào sopha, nghe tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm trầm tư suy nghĩ. Không lâu sao Tô Ninh trở ra, nghe tiếng động Tiêu Ý Hàn quay đầu lại thấy Tô Ninh đã mặc váy ngủ, mái tóc còn ẩm ướt, dưới chân còn không thèm mang dép trong nhà.

"Sao em không mang dép vào?" Tiêu Ý Hàn nhìn Tô Ninh cau mày hỏi, nàng đứng dậy đi đến tủ giày lấy đôi dép bông đặt dưới chân Tô Ninh.

"Ở đây chỉ có một phòng ngủ, phòng khác bị tôi đổi thành thư phòng rồi". Tiêu Ý Hàn cũng không để ý tới vẻ khác lạ của Tô Ninh, nàng đi về phòng ngủ, vừa đi vừa nói.

Tô Ninh đi theo sau lưng nàng vào phòng. Trong phòng rất đơn giản, chính giữa có đặt một cái giường đôi lớn êm ái, làm cho người ta liếc mắt nhìn đã muốn buồn ngủ.

Tô Ninh cũng đã quá mệt vừa nãy còn uống thêm một ly rượu đỏ. Cô nhanh chóng đến bên giường xốc chăn chui vào, kéo chăn lên tới nửa mặt rồi nhìn sang thị trưởng đang đứng cạnh cửa.

Nhìn bộ dạng đáng yêu của Tô Ninh, Tiêu Ý Hàn phát giác bản thân càng ngày càng yêu mến cô bé, thứ cảm xúc này luôn khiến đáy lòng nàng ấm áp, Tiêu Ý Hàn xoay người đi qua phòng tắm lát sau trở vào mang theo máy sấy tóc.

"Sấy khô tóc hẳn ngủ". Giọng Tiêu Ý Hàn nhàn nhạt, mang chút ít mệnh lệnh.

Tô Ninh bĩu môi: "Không sao đâu, em mệt lắm rồi". Dứt lời cô quan sát sắc mặt thị trưởng nói tiếp: "Lúc nãy em đã lau khô lắm..." vừa nói còn dùng tay sờ tóc của mình.

Tiêu Ý Hàn mặt lạnh đi tới bên giường. Khuya thế này Tiêu Ý Hàn cũng không muốn nhiều lời cùng Tô Ninh, nàng chỉnh đồng hồ để trên tủ đầu giường rồi chuẩn bị nhấc chăn lên.

Không hiểu sao lòng Tô Ninh lại quýnh quáng, cô đưa tay ra khỏi chăn loạn xạ chặn tay Tiêu Ý Hàn rồi lại gấp gáp cuộn người vào chăn.

Hành động này ngoài dự kiến của Tiêu Ý Hàn, nàng vừa cảm giác cổ tay bị bắt chặt thì cả người liền té về phía trước, ngã lên giường, đè lên cơ thể ấm mềm bên dưới.

Lúc này nửa thân Tô Ninh bị thị trưởng đại nhân đè lên, tay của cô thì đang nắm cổ tay thị trưởng. Bởi vì quá kinh ngạc, Tô Ninh hoàn toàn ngẩn ngơ không chút phản ứng, chỉ có ngực là đập rộn ràng...

Khoảng cách giữa hai người rất gần, gần đến mức Tiêu Ý Hàn có thể nghe được tiếng tim đập của Tô Ninh. Nhìn người phía dưới cứng đờ, gò má hồng hồng, đôi môi mỏng đang hé mở, Tiêu Ý Hàn bỗng nhiên bị xúc cảm khác thường lan khắp toàn thân, nàng nhịn không được nhẹ liếm môi, ánh mắt lạnh lùng thường ngày chuyển sang nhu hoà rồi nóng bỏng.

Nữ nhân của thị trưởngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ