Chương 3 - Gia đình Tô Ninh

34.3K 1.1K 26
                                    

Tô Ninh chưa được tính là nhân viên chính thức nên cô không được ở lại kí túc xá nhân viên. Đường phố Giang Vịnh không mấy rộng lớn, an ninh thì rất tốt, vì vậy cô cũng không lo lắng mình đi về ban đêm nguy hiểm. Tô Ninh thay quần áo, nói vài câu chào đồng nghiệp rồi vội vã đi ra cửa, hôm nay chỉ làm mấy giờ đồng hồ thôi mà lòng cô có cảm giác bị đè nén rất khó chịu.

Ra ngoài cửa, gió nhẹ thổi tới làm cô dễ thở hơn, Tô Ninh thở dài, cúi đầu mỉm cười có chút chán nản.

"Ninh Ninh." Lúc Tô Ninh còn đang ngẩn người thì nghe tiếng gọi. Cô quay lại trông thấy dáng người cao lớn quen thuộc đứng cách đó khoảng 10 mét. Tô Ninh vui vẻ vẫy tay, vứt bỏ suy nghĩ miên man trong đầu, đi về phía chàng trai, vừa bước vừa tự cười chính mình. Có lẽ cô lo lắng quá nhiều rồi, nhân vật với địa vị cao như thị trưởng làm sao lại để ý tới người dân nhỏ bé hiếu kì như cô được.

Mặc dù nghĩ vậy, Tô Ninh vẫn không thể khống chế bản thân ngừng quay đầu nhìn xem đoàn xe đã rời đi hay chưa.

"Hôm nay về muộn quá nhỉ?" Chàng trai rất tự nhiên vươn tay cầm túi xách từ tay Tô Ninh, choàng vai cô tiếp tục đi.

"Ừ, hôm nay em đứng trực phòng". Tô Ninh đáp lời, lấy điện thoại di động trong túi ra đưa cho chàng trai: "Trả lại cho anh này, hiện tại công việc cũng coi như ổn định, không cần dùng đến".

"Cho em dùng mà, mấy ngày nữa anh lại mua cái mới".

"Thật đó, em không dùng đâu, nếu cần em tự mua bằng tiền của em". Tô Ninh nhét di động vào tay chàng trai, nghiêm túc nói.

"Ok! Anh đành thu lại vậy." Chàng trai thấy Tô Ninh có vẻ sắp nổi giận, vội vàng nói.

Thanh niên này tên Phương Đào, năm nay 26 tuổi, là hàng xóm với Tô Ninh, quan hệ giữa hai gia đình rất tốt. Từ nhỏ đến lớn Phương Đào luôn dùng thân phận anh trai làm bạn bên cạnh Tô Ninh. Hắn là trưởng phòng kinh doanh cho khách sạn nhà hàng Giang Chi Vịnh, việc nhàn mà lương cũng khá, công việc làm thêm của Tô Ninh là do hắn giới thiệu, Giang Chi Vịnh trả lương cho nhân viên khá hậu hĩnh, dù chỉ là làm thêm dịp nghỉ hè nhưng tiền lương so với nơi khác cao hơn rất nhiều.

Tô Ninh là sinh viên năm hai, bởi vì gia cảnh không giàu có, mỗi kì nghỉ đông và nghỉ hè cô đều sẽ đi làm thêm, một là phụ giúp gia đình, hai là vì kiếm chút ít học phí.

Hai người một đường cười nói đi vào ngõ nhỏ, từ xa đã thấy ba Tô Ninh đứng ngoài cổng hút thuốc. Tô Ninh vừa nhìn thấy ba liền chạy ào tới nhanh như làn gió.

"Ba ba, đã trễ thế này sao còn đứng ngoài đây đợi chứ?". Tô Ninh ôm cánh tay ba mình, giọng nói có chút làm nũng.

"Con gái ngoan, hôm nay sao về muộn như vậy? Ba lo lắng gần chết, may có anh Tiểu Đào của con nói là về chung với con". Tô Khải Hồng nhìn con gái, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

"Không có chuyện gì đâu ba à, quán ăn đều là như vậy, không phải anh Tiểu Đào cũng chờ con về rồi sao?" Tô Ninh nói cho ba mình an tâm, đầu tựa vào vai ông.

Tô Ninh xoay người vẫy chào Phương Đào, vui vẻ cùng ba mình đi lên lầu.

Nhà Tô Ninh là giai cấp công nhân phụ thuộc vào tiền lương, ba ba Tô Khải Hồng cả đời làm việc tại nhà máy gỗ, năm kia bởi vì tai nạn lao động nên buộc phải nghỉ hưu sớm ở nhà. Vì muốn nuôi dưỡng con gái còn đi học, sau khi dưỡng tốt thân thể ông liền mở tiệm sửa xe ven đường, thu nhập không bao nhiêu, cộng thêm tiền hưu thì coi như chỉ đủ duy trì cuộc sống.

Nữ nhân của thị trưởngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ