Chương 21: Lời nói không giả

5.4K 310 10
                                    

Edit: Phương

Beta: Minh

"Nàng nói cái gì?"

Tần Nghiêu Huyền ôm chặt Đào Hoa, nhưng nàng lại muốn chạy trốn. Tay chân đấm đá thậm chí không ngại dùng móng tay và răng của mình công kích hắn, muốn thoát đi.

Hàm răng chỉnh tề cắnở trên cánh tay hắn, cách một lớp áo nhưng vẫn lưu lại dấu hồng, Tần Nghiêu Huyền bị đau liền buông tay, toàn bộ người Đào Hoa lăn xuống đất, muốn đứng dậy chạy nhưng không nổi.

"Ngươi đừng tới đây, ngươi đừng tới gần ta..."

Nàng đau đớn hét to, khuôn mặt sợ hãi như thấy quỷ, thân thể lùi về phía sau: "Ta không muốn làm với ngươi!"

Mặt Tần Nghiêu Huyền trầm xuống, hắn cưỡng chế tức giận rồi ôn nhu nói: "Hoa Nhi ngoan, chúng ta lên giường nói chuyện, được không?"

"Ta không cần! Ta không chấp nhận chuyện đó đâu!"

Tuy rằng không biết hắn rốt cuộc là hưởng thụ bộ dáng khi đau đớn của nàng , hay thật sự là lấy dương khí trên thân hắn áp chế, Đào Hoa đều không muốn nợ ân tình của hắn, càng sợ hãi độc của mình ăn mòn của thân thể Tần Nghiêu Huyền .

Bị người cứu mình ngược đãi , chuyện này thật sự quá kỳ quái!

"Tóm lại chính là không cần ngươi, ngươi cách ta xa một chút... Càng xa càng tốt a!"

"Giang Đào Hoa!"

Đột nhiên hắn duỗi tay đem nàng từ trên mặt đất nắm lấy kéo lên, đôi mắt đen nhánh của Tần Nghiêu Huyền hiện lên ánh lửa tức giận,  môi nói lời khắc nghiệt , "Cô còn tưởng nàng đổi tính, thế nhưng còn muốn chạy trốn? Nàng cho rằng nàng sẽ thoát được lần tiếp theo?"

Đào Hoa giãy giụa lại muốn cắn hắn, liền bị Tần Nghiêu Huyền nắm cổ.

"Đừng ép trẫm động thủ. Ngoan ngoãn theo trẫm lên giường."

"Không... Không cần... Cho dù ngươi có đánh hay ép ta thì ta cũng sẽ không theo ngươi!"

Đào Hoa kêu la chỉ cảm thấy yết hầu như muốn ho ra máu, cổ sau sườn bị hung hăng nhéo, cảm giác choáng váng ở trước mắt giống như trắng đen lập loè. Nỗi đau tinh mịn bất biến ập đến, nàng đương trường hôn mê bất tỉnh .

"Hoàng thượng!"

 Thị vệ ngoài cửa cùng đại thần thấy trong phòng không có động tĩnh, lúc này mới nơm nớp lo sợ mà cúi đầu cất tiếng.

"Về Hành quán."

Tần Nghiêu Huyền đem Đào Hoa gắt gao ôm trong ngực, tứ chi của tiểu mỹ nhân cuộn tròn trong lòng hắn, gương mặt non mịn vì đau đớn chảy cả mồ hôi lạnh, khi đi hai bước  sẽ run rẩy một chút.

Mặt Tần Nghiêu Huyền đen lại, gần như là cắn răng trở lại Hành quán.

Đột nhiên Tần Nghiêu Huyền rời đi, bỏ dở việc chính, các tư liệu về sông Giang Nam, tri huyện đã chuẩn bị thật tốt, thấy Tần Nghiêu Huyền trở lại, hắn ta rất vui mừng. Ai ngờ lại thấy đại thần trong triều đình đều cẩn thận đến im miệng không nói một lời.

Khi Quân Vì Hoàng (Siêu Sắc, Siêu Hot)Where stories live. Discover now