Chương 33

1.5K 34 5
                                    

Có thể là ba của tiểu Viễn đón nó đi rồi?” Niếp Duy Bình nhíu mày, thằng nhóc kia còn nhỏ nhưng là một con quỷ con, rất thông minh cũng sẽ không tùy tiện đi cùng người lạ.

Na Na ánh mắt buồn bã, trầm mặc lắc lắc đầu.

Na Na khởi động lại máy, vừa mở ra liền có mấy tin nhắn đến, toàn bộ đều đến từ Ngụy Triết.

Na Na nhẹ nhàng thở ra: “Là Ngụy Triết đưa đi rồi…… Bác sĩ Niếp anh cho tôi mượn di động gọi một cuộc điện thoại!”

Niếp Duy Bình sắc mặt lạnh lùng lấy ra điện thoại nhưng không có đưa cho cô, thản nhiên mở miệng nói: “Đọc số.”

Na Na cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp đọc số của Ngụy Triết cho hắn.

Cuộc gọi vừa thông đã nghe thấy tiếng trẻ con ồn ào cười đùa từ đầu dây bên kia truyền đến, Niếp Duy Bình ngữ khí trầm thấp hỏi: “Ngụy Triết?”

Ngụy Triết hiển nhiên không nghĩ là Niếp Duy Bình gọi tới, dừng một chút mới hỏi lại: “Là tôi, Na Na ở bên cạnh cậu?”

Niếp Duy Bình ánh mắt lạnh như băng quét về phía con thỏ nhỏ bên cạnh đang nôn nóng bất an, thản nhiên “Ân” một tiếng.

Ngụy Triết thanh âm trước sau như một vẫn ấm áp như gió, cũng trước sau như một…… làm cho Niếp Duy Bình cảm giác chán ghét sâu sắc.

“Tiểu Bình, có thể đem điện thoại đưa cho Na Na không? Tôi muốn nói với cô ấy mấy câu?”

Niếp Duy Bình không chút do dự mà cự tuyệt: “Không thể!”

Bên kia Ngụy Triết rõ ràng cũng không dự đoán được hắn lại trả lời như vậy, trực tiếp bị hắn không chút khách khí cự tuyệt, sau một lúc lâu vẫn nói không ra lời.

Na Na nghe hắn còn chưa hỏi vào chuyện chính, gấp đến không chịu được, ở bên cạnh không ngừng kéo cánh tay Niếp Duy Bình, ý bảo hắn nhanh hỏi chuyện tiểu Viễn.

Niếp Duy Bình biết cô sốt ruột, trong lòng cũng không lỡ, đành phải không tình nguyện hỏi: “Na Viễn có phải bị cậu mang đi ?”

Ngụy Triết đã bình tĩnh lại, ngữ khí không thay đổi cười nói: “Mới tan tầm trở về vừa lúc qua nhà trẻ, nhìn thấy tiểu Viễn một mình tội nghiệp ngồi xổm ở cửa, tôi nghĩ Na Na có tình huống khẩn cấp gì đó…… Điện thoại của cô ấy gọi mới không nghe, tiểu tử kia đói nên bụng kêu gào, tôi nghĩ trước hết dẫn nó đi ăn một chút gì……”

Niếp Duy Bình không kiên nhẫn nghe hắn thao thao bất tuyệt giải thích, lạnh lùng đánh gãy lời hắn, ngữ khí không tốt hỏi: “Ngụy Triết, đứa bé nhà tôi cậu quan tâm làm gì?”

Na Na vốn ánh mắt đang vội vàng lo lắng nghe vậy không khỏi ngẩn ngơ, vẻ mặt khiếp sợ ngây ngốc ở tại chỗ.

Niếp Duy Bình cũng không thèm nhìn tới cô một cái, không có một chút không được tự nhiên, đúng lý hợp tình nói: “Cậu nếu thật sự nhàn rỗi quá mức, nam khoa cách văn phòng cậu cũng không xa!”

Dù Ngụy Triết tính tình có tốt đến mấy cũng chịu không nổi vô duyên vô cớ bị mắng, huống chi hắn đã nhiều lần nhường nhịn lại đổi lấy Niếp Duy Bình được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!

Bác Sĩ Cầm ThúNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ