Chương 114

1K 92 8
                                    

Hoàn toàn trái ngược với tình hình hòa hợp với của bên quạ đen, cú mèo cùng người đàn ông còn lại gần như chuẩn bị động thủ đánh nhau. Đây thực sự là tình huống phi thường không xong, bởi vì người đàn ông tóc dài này một chút cũng không thèm nghe lời người khác nói, hơn nữa, tới gần cú mèo mới phát hiện, tên này bị hủy dung nửa bên mặt.

Nửa mặt hoàn hảo không khuyết điểm, thậm chí để ý kỹ còn có thể nhìn ra, trước khi bị hủy dung hắn tuyệt đối là mỹ nhân. Nhưng nửa mặt còn lại lại phủ kín vết thương, có vài vết sẹo tứ tung ngang dọc bò trên mặt hắn, xấu xí dữ tợn, thực khó coi. Vốn dĩ đây cũng không phải vấn đề, cú mèo không phải kẻ nhan khống, càng sẽ không kỳ thị người khuyết tật.

Nhưng vấn đề là, tính cách người này thật sự rất...

Wolf ––– chính là chữ trên nhãn tên của người đàn ông này, có nghĩa là sói.

Người đàn ông gọi là sói này, từ đầu đến cuối không mở miệng nói chuyện tử tế một câu, mặc kệ cú mèo nói gì, hắn không cười lạnh thì chính là châm chọc mỉa mai, chửi rủa, không thèm che giấu sự khinh bỉ, là người đều không thể nhẫn nhịn được, huống chi cú mèo vốn dĩ không phải người rất nhẫn nại.

"Tôi nói anh! Tôi đã rất kiên nhẫn, cố gắng giao lưu với anh, tôi mặc kệ anh đang nghĩ cái gì trong lòng, nhưng tình huống hiện tại của chúng là là như nhau, chúng ta bị nhốt trong một đoàn tàu, hơn nữa tùy thời có thể chết." Cú mèo bất đắc dĩ nói chậm lại: "Chỉ cần anh chịu phối hợp một chút, tình huống sẽ không thể tệ hại hơn hiện tại!"

"Phối hợp?" Sói nghiêng nghiêng đầu, để tóc mình lung tung rối loạn rơi trên trán, hắn tỏ vẻ không sao cả, trả lời: "Tại sao tôi phải phối hợp với cậu?"

"Tôi cho rằng anh cũng không muốn chết, có người nhốt chúng ta ở chỗ này, còn phát cho mỗi người một tờ giấy, tôi biết anh cũng có một tờ... anh có thể..."

Sói không kiên nhẫn cắt ngang lời cú mèo, nói: "Tôi vứt rồi." Sau đó châm biếm mà nhìn cú mèo: "Cậu sẽ không ngu si tới mức tin tưởng lời nhắn trên một tờ giấy không rõ lai lịch sao?"

Cú mèo cố gắng hít sâu để bản thân bình tĩnh lại, lại không nhịn được nắm chặt quyền, cậu nói càng chậm hơn: "Tiên sinh, tôi không muốn khiến cả hai bên đều không thoải mái, tôi cũng không tin anh muốn ở lại trong đoàn tàu nhàm chán này, anh sẽ muốn thoát ra! Cho nên, chỉ cần kế tiếp anh không tự tìm phiền toái, ngoan ngoãn cùng đi theo bọn tôi, đừng làm bất luận chuyện khác người, đừng thương tổn người khác hay thương tổn chính bản thân, chúng ta liền có thể thành công rời khỏi nơi này..."

"Xem xem, yêu cầu vô sỉ của cậu, dựa vào cái gì muốn tôi ngoan ngoãn làm cái đuôi đi sau mông các cậu?" Sói lại lần nữa châm chọc cú mèo, ánh mắt nhìn hắn tràn ngập khinh bỉ.

Cú mèo rốt cuộc không thể nhịn nổi nữa, hắn nghiến răng nghiến lợi: "Được rồi, nếu anh không muốn đi cùng đường với tôi, vậy ở lại đây đi! Tùy anh! Anh muốn làm gì thì làm, tôi quả thật không quản được anh!"

Cú mèo nói xong liền đứng lên muốn rời đi, nhưng một bước hắn cũng chưa bước được, Sói tiên sinh bên cạnh đột nhiên giơ tay kéo cú mèo về, hơn nữa càng không xong chính là, hắn bị tên Sói ác độc kia bóp lấy yết hầu.

[Edit] Trốn thoát mật thất vô hạn - Tử GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ