Ái khuyển
Ngô Thế Huân thân thiết gật đầu với bảo vệ cửa, coi như là chào hỏi, đi ra khỏi cửa cao ốc,
lắc lắc đầu như để rũ hết những gương mặt, màu vải bị nhồi nhét ra khỏi đầu. Hít sâu một ngụm
không khí mát lạnh, để cho đầu óc đã làm việc một ngày được tỉnh táo hơn, chà xát tay, nhét vào
túi áo, chuẩn bị chậm rãi đi bộ về nhà.
Nhà Ngô Thế Huân nói xa cũng không phải xa, so với những đồng nghiệp phải đi xe cả
tiếng đồ hồ mới tới, thì cũng là khá gần rồi, nhưng nói gần cũng không phải gần, đi bộ cũng mất
hơn nửa tiếng đồng hồ, mà với tốc độ di chuyển này của Ngô Thế Huân thì ước chừng đi
hết một tiếng cũng không phải việc khó. Không phải là Ngô Thế Huân không thể mua xe,
có xe cũng tiện lợi hơn nhiều, nhưng y lại lười đi thi lấy bằng, có bằng lái thì phải làm tài xế, y
không thích việc đó, hơn nữa lái xe thì không thể uống rượu, tuy y cũng không phải người mê
rượu nhưng vẫn kiêng kỵ, vậy nên mãi mà Ngô Thế Huân cũng không có bằng lái.
Như vậy cũng được, lúc tâm tình tốt có thể tản bộ về nhà, lúc lười biếng có thể gọi taxi, nhưng
trong suy nghĩ tham lam của Ngô Thế Huân , đương nhiên là có một tài xế chuyên dụng vẫn
rất tốt.
Khi đi ngang qua hàng ăn nhanh tiện đường mua một hộp cơm và một túi đồ ăn. Cuộc sống độc
thân chính là như thế, lười vào bếp, tuy rằng không đến mức ăn mì qua ngày, nhưng bữa tối cũng
qua loa cho xong, chỉ khi nào tâm trạng tốt mới có thể đích thân xuống bếp nấu ăn, coi như là
thưởng cho chính mình.
Phương Diện Nhiên sờ sờ cằm, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ xem có nên tìm một người bầu bạn
không, sống một mình đương nhiên là thanh tĩnh, nhưng đôi khi không tránh khỏi thấy cô đơn,
đương nhiên còn vì không có ai nấu cơm cho y. Với công việc của Ngô Thế Huân , muốn
tìm bạn tình thì vẫy tay một cái sẽ có cả một hàng, nhưng muốn nghiêm túc tìm một người sống
chung thì Ngô Thế Huân thực sự không muốn chọn trong số đó. Những nam thanh nữ tú đó,
vẻ ngoài hào nhoáng, bên trong chắc chắn là thối nát, nghiện hút, quan hệ lung tung, loại nào
cũng có. Ngô Thế Huân khi còn trẻ cũng từng rất lông bông, hiện tại tránh những người như
vậy như tránh rắn rết, trốn còn không kịp, làm gì có chuyện tìm tới họ.
Y chỉ muốn tìm một người không xinh đẹp lắm, nhìn thấy thoải mái là được; có thể vào bếp, cơm
nước nấu ra không cần quá ngon, có thể nuốt là tốt rồi; về nhà muộn, cũng sẽ không ép hỏi y là
đi đâu làm gì; lúc rảnh rỗi ở nhà, cũng sẽ không lèm bèm nhiều chuyện. Y nghĩ những yêu cầu