Chương 03 - Ẩn nấp trong đêm

5K 393 70
                                    

Trải qua hơn nửa tháng trời khổ cực điều tra, ta cũng nắm được quy luật canh giữ của những ám vệ trong Tấn vương phủ, biết được tối nay vào khoảng thời gian này, sẽ có một góc nhỏ tránh được tầm mắt bọn thị vệ. Ta đổi bộ y phục dạ hành né tránh người qua đường tại khúc cua, dùng khinh công lặng lẽ bay qua tường cao, nấp trên một cái cây gần đó dò xét, để chuẩn bị lẻn vào.

Chỉ có cái cây ở đây là xem như ẩn nấp được, hòn non bộ ở chỗ xa xa kia, để tới được đó cần ít nhất hai mươi bước, sau đó dọc theo hành lang tới chiếc cổng mái vòm, quẹo trái, chính là mảnh sân nơi quận chúa ở. Ta chỉ có thời gian nửa khắc*, nhưng mà ta vẫn chưa biết nằm đằng sau cánh cửa đó là một nơi như thế nào, chỉ đành đánh cược một phen. Nếu gặp phải chuyện ngoài ý muốn, dựa vào khinh công của ta, vẫn có thể an toàn thoát thân.

(*Tầm 7, 8 phút.)

Suy nghĩ thỏa đáng xong, ta định phi thân xuống, thì dư quang mới phát hiện, không chỉ mình ta là vị khách không mời mà tới! Bên ngoài bức tường rào cao mười thước kia, còn có vài bóng người. Bọn họ là ai? Xuất hiện ở đó từ lúc nào?! Biết nắm bắt thời cơ, còn tổ chức hành động theo kế hoạch như vậy, năng lực của chúng có lẽ không hề thua kém ta.

Vì để đề phòng vạn nhất, ta quyết định cứ ở yên trên cây trước, im lặng theo dõi kỳ biến.

Lúc này, ta lại nghe thấy trong số những người kia phát ra âm thanh, tiếp theo là tiếng "phịch" của đồ vật rơi xuống đất. Còn có một giọng nam đè thấp hô lên.

"Đường chủ ngươi không sao chứ?"

Đường chủ? Là tổ chức sát thủ sao? Ngay cả đường chủ cũng đích thân tới? Ta ngưng thần phân biệt tiếng thở, đoán sơ lược được một chút, đằng sau bức tường ít nhất vẫn còn tới bốn mươi người. Xem bộ dạng chúng đã nấp ở đó trước khi ta đến.

"Không có gì, chân ta bị tê lỡ té thôi. Ui da... hình như bị trật khớp rồi, bất quá ta vẫn có thể leo vào được. Ngươi, các ngươi mau chút thắp lửa cho sáng, tất cả mọi người cũng nhanh hành động đi, nhanh lên."

Đường chủ kia giọng run run nhịn đau nói.

Ta không khỏi nghi ngờ. Hắn lẽ nào không biết võ công? Hơn nữa xem như té gãy chân cũng phải leo vào hành thích, những người này xem ra còn liều mạng hơn cả ta, chắc hẳn đã ôm quyết tâm liều chết. Nhưng kỳ quái là... ta không cảm giác được sát khí, mượn ánh sáng từ cây đuốc của bọn chúng, ta thậm chí còn nhìn thấy gương mặt rạo rực nụ cười hạnh phúc của mấy tên trên chóp tường kia.

Chuyện này là sao? Lẽ nào bọn chúng không phải sát thủ? Hoặc giả nụ cười rạo rực kia thật ra chỉ là trò ngụy trang siêu cấp?

Nhưng bất luận thế nào, bọn họ lộ ra ánh lửa như vậy không thể nghi ngờ sẽ dẫn dụ người trong vương phủ tới đây, gây trở ngại cho kế hoạch của ta. Ta ý thức được có điều không đúng, muốn động thủ trước bọn họ nhanh chút, nhưng vẫn muộn một bước. Mấy tên ám vệ trong vương phủ rất nhanh liền phát hiện động tĩnh bên này, đã nhanh chóng chạy tới. Năm cái bóng đen qua lại rất tự nhiên trong bóng đêm, ai cũng khinh công siêu cấp, thân thủ bất phàm.

[BHTT][HOÀN] Ám sát đối tượng là hồ lyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ