Chương 36

595 12 0
                                    

Thời Tiêu hơi tò mò nhìn xung quanh, cô không biết rằng ở giữa trung tâm thành phố huyên náo lại có một góc nhỏ yên ắng như thế này.

Nó nằm ở một góc nhỏ trong trung tâm mua sắm, cách đó không xa là những giá sách la liệt, bày đủ các loại sách báo.

Mùi hương ngọt ngào của bánh ngọt và nồng nàn của cà phê phảng phất xung quanh, rất giống cảm giác mà Lục Nghiêm mang lại cho người khác: rất tư sản.

Thời Tiêu còn nhớ, lúc còn học đại học, Lục Nghiêm rất thích các nhà văn nước ngoài như: Haruki Murakami, Franz Kafka, thích cà phê và rượu vang, thích nhạc jazz...là những thứ mà cô cảm thấy không thể hiểu nổi, thế mà anh ta lại vô cùng đam mê. Học đến năm thứ ba, Lục Nghiêm đã có thể nói thành thạo tiếng Anh, tiếng Pháp, có lẽ còn có cả tiếng Nhật nữa, bởi cô từng nhìn thấy anh "gặm" những cuốn sách văn học Nhật.

Lúc ấy cả anh và Hứa Minh Chương đều không ở kí túc xá trong trường mà thuê một căn hộ hai phỏng ngủ cách trường không xa.

Hứa Minh Chương thích những những thứ truyền thống, Lục Nghiêm thì ngược lại. Cuối cùng, một người ưa truyền thống như Hứa Minh Chương sau khi tốt nghiệp lại ra nước ngoài du học, còn Lục Nghiêm thì ở lại trong nước, hơn nữa còn trở thành một kiểm sát viên.

Kể ra thì đó cũng chẳng phải là chuyện bất ngờ gì, bố của Hứa Minh Chương là người trong ngành công an, còn bố của Lục Nghiêm hình như cũng là lãnh đạo viện kiểm sát ở đâu đó, nếu không hai người đã chẳng thể lớn lên bên nhau.

Nghe nói mẹ của Lục Nghiêm là một phiên dịch viên, có lẽ cái cốt cách tư sản trong anh chính là bắt nguồn từ mẹ.

Thời Tiêu thu ánh mắt lại, ngẩng đầu thở dài: " Rất giống phong cách của anh!"

"Cái gì?"

Lục Nghiêm nhướng mày hỏi.

"Cảm giác nơi này rất hợp với anh!"

Lục Nghiêm không nhịn được cười. Hứa Minh Chương lúc ấy thường nói, Thời Tiêu của tôi là một cô nhóc ngốc nghếch, tôi phải mua đồ ăn sáng mang đến cho cô ấy, tôi phải ngồi giám sát cô ấy ăn sáng, tôi phải chở cô ấy đến thư viện, tôi phải giúp cô ấy đoán đề thi...

Lục Nghiêm không tài nào nhớ nổi, kể từ khi quen biết Thời Tiêu, Hứa Minh Chương có tất cả bao nhiêu cái "phải" làm nữa, hơn nữa gần như mỗi cái "phải" đều có liên quan đến Thời Tiêu. Kể từ khi Thời Tiêu trở thành bạn gái của Hứa Minh Chương, Lục Nghiêm đã trở thành một con "kì đà", trên con đường mà hai người hay đi bỗng xuất hiện một con nhóc. Cho dù là đi đâu, Hứa Minh Chương cũng dẫn theo cô đi cùng.

Lục Nghiêm từng mắng Hứa Minh Chương là trọng sắc khinh bạn, nhưng đến tận hôm nay, Lục Nghiêm mới hiểu, có lẽ đó không phải là trọng sắc khinh bạn , mà là yêu quá sâu sắc, Hứa Minh Chương đã thật lòng yêu Thời Tiêu.

Hai người học cùng nhau từ hồi mẫu giáo lên tận đại học, dựa vào vẻ ngoài điển trai, tài năng cùng với điều kiện gia đình vượt trội, xung quanh hai người có không ít các cô gái để mắt đến.

Thậm chí hồi còn học cấp ba, Hứa Minh Chương từng có một mối tình đầu khá mông lung, nhưng so với mối tình với Thời Tiêu thì chẳng là gì.

Quen với Thời Tiêu hoàn toàn là một chuyện ngẫu nhiên.

Nhưng cái gọi là tình yêu lại chẳng có quy luật gì cả. Ngay từ cái lần ấy, Hứa Minh Chương đã bị chìm đắm vào chuyện tình cảm này, thậm chí chẳng còn sức lực mà vùng vẫy.

Và trong lúc Thời Tiêu vẫn còn lơ mơ chưa hiểu hết vấn đề thì cô đã trở thành bạn gái danh chính ngôn thuận của Hứa Minh Chương, khiến cho cả trường phải bàn tán xôn xao.

Lúc ấy Thời Tiêu đang học kỳ thứ hai của năm nhất đại học. Trong học viện, cô không phải là một người đẹp được xếp đầu bảng, nhưng cô nhóc này cũng khá thú vị, tất cả những cậu sinh viên cưa cẩm Thời Tiêu cuối cùng đều bị "gãy cưa" và bị thu nạp làm anh em, bằng hữu của cô nàng.

Minh Chương thì tấn công trực tiếp luôn, ngay buổi tối hôm quen nhau, anh đã thẳng thừng "chiếm đoạt" nụ hôn đầu của cô nhóc.

Sau đó Minh Chương còn chia sẻ với Lục Nghiêm về cảm giác lúc ấy. Anh không giấu nổi sự phấn khích trong lòng, nói: "Lục Nghiêm, tôi không nói ngoa đâu, lúc ấy tôi có cảm giác tim mình như muốn bay ra ngoài, bay lên không trung rồi rơi bịch xuống đất. Lúc ấy tôi biết cả đời chỉ có thể là cô ấy thôi!"

Lục Nghiêm lúc ấy biết bạn thân của mình đã bị lún sâu vào chuyện tình cảm này thật sự, không còn cách gì có thể cứu vãn được.

Lúc đó anh đã nghĩ, chuyện của họ có thể lâu bền mãi mãi, nhưng đời chẳng ai biết được chữ "ngờ", sau một thời gian yên ấm, Thời Tiêu đột nhiên thay lòng đổi dạ, còn Hứa Minh Chương thì lên đường đi xa.

Lục Nghiêm lúc ấy nổi cơn thịnh nộ, túm lấy cổ áo của Hứa Minh Chương đã say mèm mà gào lên: "Mẹ kiếp, chẳng phải cậu bảo cả đời này chỉ có thể là cô ta sao? Nếu đã như thế sao không đi mà cướp lại, nếu là đàn ông thì mau đi cướp lại đi!"

HÔN NHÂN ĐÃ QUA [Full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ