Chương 1: Khởi Nguyên

1.1K 40 0
                                    

Muốn bình tâm tĩnh khí viết xuống những cố sự này thực sự rất khó, lúc này tôi đã cố ý đè nén cảm xúc của chính mình xuống, mới viết xuống được câu nói đầu tiên này.

Rất nhiều chuyện, sau khi đã xảy ra, bạn cũng không nguyện ý viết lại nó, bởi vì bạn biết, tuy rằng quá trình của những chuyện này đáng để cho người khác biết đến, nhưng để ghi lại quá trình đó, sẽ làm cho bạn phải trải qua những đau khổ này một lần nữa, lo lắng, nghi ngờ, thậm chí đôi khi bạn sẽ lại rơi vào tình cảnh khi ấy. Đây cũng không phải là những trải nghiệm vui vẻ gì.

Lúc này bạn sẽ nghĩ đến số mệnh, bởi vì đối với tôi mà nói, nếu như tôi được sinh ra trong một gia đình bình thường, vậy cho dù trong lòng tôi có mong muốn được trải qua việc này, cũng không có cơ hội, mà thực sự là tôi lại cố tình được sinh ra trong cái gia đình rất đặt biệt như vậy. Nguyên nhân của sự đặc biệt này, là từ chỗ ông nội tôi, đúng hơn là do đặc trưng nghề nghiệp của ông, nếu như nó cũng được coi là một loại nghề nghiệp.

Dùng cách nói của thời đại này, thì ông nội tôi chính là tên trộm mộ.

Vào những năm bốn mươi năm mươi thế kỷ hai mươi, ở thành Trường Sa, ông nội tôi là một tên trộm mộ rất có danh tiếng, đó cũng chính là thổ phu tử theo cách gọi của người địa phương. Cả nhà chúng tôi đối với giai đoạn này của ông hiểu rất rõ, là vì sau khi Trung Hoa thành lập chế độ mới, có một thời gian dài ông tôi là đối tượng truy nã của bộ công an, đến những năm thập niên sáu mươi lệnh truy nã này mới được bãi bỏ.

Chuyện của ông vào những năm đó, trong nhà tôi cũng không biết quá rõ, phần lớn chuyện tôi biết được, đều là nghe từ người cùng thế hệ với bố mẹ tôi ngẫu nhiên nói tới, hoặc nghe trộm từ những cuộc nói chuyện của ông với các chú. Ngoại trừ một số chuyện gì đó bên trong gia tộc ra thì công việc trộm mộ ngày trước của ông, gần như ông không hề nhắc tới.

Lúc ấy tôi liền hiểu ra, trong lòng ông nhất định đã cất giấu rất nhiều bí mật. Bởi vì, chuyện đào trộm cổ mộ những năm tháng đó đã trải qua thời gian rất lâu rồi, hơn nữa lại có rất nhiều bí mật chưa rõ ràng, hơn nửa thế kỉ sau, nhất định nó sẽ biến thành trò cười, đây cũng chính là quy luật của thời gian.

Thế nhưng, mãi cho đến khi ông nội tôi qua đời, mấy chuyện này vẫn được giấu kín như bưng, không muốn nhắc lại, vấn đề này thực sự không được bình thường. Chúng tôi vẫn thường nói bí mật hay lệnh cấm được bãi bỏ cũng không khác gì thuốc nhuộm đã bị pha loãng, theo thời gian trôi qua, luôn luôn có một phần sẽ trở thành khoảng trắng trong thế giới này. Cho dù trong lòng ông tôi có nhiều chấp niệm hơn nữa, những chuyện đó đã trải qua nhiều năm như vậy, ít nhiều gì trong lòng ông nó cũng bị phai nhạt rồi. Thế nhưng, thực sự thì một chút cũng không phải.

Trong quá trình ông nội làm trộm mộ năm đó, nhất định đã xảy ra sự việc gì vô cùng đặc biệt, chuyện này quan trọng đến mức, ngay cả thời gian cũng không có khả năng làm nó phai nhạt đi.

Điều làm tôi càng thêm khẳng định vào phán đoán của mình, là ông nội tôi có một bản di ngôn vô cùng kỳ quái.

Ông tôi qua đời rất bình thường, cũng giống như bất kỳ người già nào khi biết mình đã gần chết, vào thời điểm ông gần ra đi, đã không còn bao nhiêu sức lực mà sợ hãi nữa, ông lấy tất cả sức lực cuối cùng của mình, dồn vào việc nhắn nhủ chuyện hậu sự.

Đạo Mộ Bút ký: Tàng Hải Hoa I - IINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ