Chap 16.
- Cậu nhìn tớ này Yuri! - Jessica vẫn giữ thái độ như thế đối với tôi trong khi chính bản thân tôi cũng thật sự chẳng hiểu là đang có chuyện gì xảy ra vào ngay lúc này.
- Tự tử hả? Tớ tự tử hồi nào? - Đôi mày tôi nhíu lại vì khó hiểu khi nhìn Jessica, trong đầu tôi thì không ngừng tự hỏi về lý do tại sao cô ấy lại đột nhiên lo lắng đến thế trong khi tôi vẫn đang đứng ngay đây và bình an vô sự.
- Cậu còn nói là cậu không...
"Reng reng" - Tiếng chuông bất ngờ vang lên từ điện thoại cắt ngang lời nói của Jessica. Tôi lấy cái điện thoại từ trong túi quần ra xem thì nhìn thấy màn hình hiển thị tên người thực hiện cuộc gọi đến lại chính là Taeyeon. Điều này càng khiến tôi thêm khó hiểu những việc đang xảy ra xung quanh mình, Taeyeon gọi cho tôi để làm gì? Nó có liên quan đến Jessica không nhỉ?
- Được rồi, cậu để tớ nghe điện thoại cái đã - Đặt ly nước vẫn cầm trên tay từ nãy đến giờ xuống bàn, tôi trấn an Jessica bằng cách vỗ nhẹ lên bàn tay nhỏ nhắn vẫn đang nắm chặt lấy vai tôi, trước khi nhấn vào biểu tượng "nhận cuộc gọi đến".
- Yuri - Ngay khi vừa nhất máy thì từ đầu dây bên kia tôi nghe thấy giọng Taeyeon có vẻ như rất lo lắng khi gọi tên tôi.
- Tớ nghe đây Taeyeon, có chuyện gì vậy? - Tôi đáp lời cậu ấy khi mắt vẫn đang tung ánh nhìn đầy khó hiểu cho cô gái ở trước mặt.
- Jessica có tới tìm cậu không vậy? - Đúng như những gì tôi đã dự đoán, cuộc gọi này có liên quan đến Jessica.
- Jessica? - Khom người xuống để nhìn chằm chằm vào mắt cô ấy, tôi thật lòng muốn biết lý do vì sao cô gái này đột nhiên lại chạy đến nhà tôi - Cô ấy làm bị làm sao hả?
- Hồi nãy...
Flashback (Hồi tưởng) (Ở đây Au không dùng lời kể của Yuri nữa mà dùng ngôi kể thứ 3 cho các bạn dễ hình dung hơn nhé).
Jessica tay ôm theo một chồng giấy A4 khi vừa đi từ tầng trên xuống và trở lại văn phòng làm việc quen thuộc của nàng. Ôm cả chồng giấy nặng trịch như thế khiến Jessica tưởng chừng như cả hai tay sắp rụng rời đến nơi, nếu như không phải trước khi rời đi nàng nhìn thấy Yuri đang trong tình trạng uể oải nằm dài lên bàn như thế thì chắc nàng cũng đã gọi con người ấy đi cùng cho đỡ vất vả rồi!
"Ầm" - Âm thanh khô khốc vang lên khi cả chồng giấy mà Jessica đang ôm trong tay được đặt lên bàn làm việc. Nàng mệt mỏi thở dốc khi vừa ngồi xuống ghế cùng hai cánh tay mỏi nhừ buông lỏng. Công việc nặng nhọc như thế này mà cũng bắt thân gái yêu đuối như nàng phải đích thân đi làm, cái gã giám đốc bụng phệ đúng là muốn hành hạ chết con nhà người ta!
- Yuri... - Quay sang bàn làm việc bên cạnh, Jessica định gọi con người ấy dậy để hỏi thăm tình hình sức khỏe nhưng nàng liền bị khựng lại vì chẳng thấy ai ngồi ở bàn làm việc bên cạnh cả.
Jessica đưa mắt nhìn quanh quất một hồi, nàng nhìn một lượt hết cả văn phòng để tìm kiếm thân ảnh quen thuộc của cái kẻ mang tên Yuri vẫn hay ngồi bên cạnh nàng mọi khi. Nhìn một hồi rồi lại xị mặt xuống thất vọng vì chẳng thấy bóng dáng cái kẻ ấy ở đâu trong văn phòng này. Không nhìn văn phòng nữa thì nàng nhìn sang bàn làm việc của Yuri, máy tính trên bàn thì đã tắt, những tập tài liệu quanh đó cũng đã đóng lại xếp thành một chồng gọn gàng và hơn thế nữa chính là túi xách mà Yuri vẫn thường mang cũng chẳng thấy đâu nữa. Rõ ràng là trước khi rời đi thì nàng vẫn nhìn thấy con người ấy nằm dài trên bàn kia mà! Chẳng lẽ đã có kẻ xấu xa nào đó bắt mất Kwon Yuri đi rồi hay sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Longfic ] Thương | Yulsic
FanfictionỞ đây không có drama, chỉ là một câu chuyện bình thường, rất bình thường! Bình thường theo nghĩa đen luôn ấy.