Chương 10

217 9 0
                                    

"Tại Trung?" Phác Hữu Thiên đang chuẩn bị mở tiệm thì thấy có người nghiêng ngả lảo đảo bước vào, ngẩng đầu, lại nhìn đồng hồ trên tường. "Sao lại tới sớm một tiếng?"

"Không... Không... Không nên hỏi... Hỏi tôi..." Mặt Kim Tại Trung xanh mét, tay che miệng lại, sau đó chạy vào WC.

"Tại Trung?" Phác Hữu Thiên nghi hoặc nhìn Kim Tại Trung chạy vội khỏi hiện trường, lại nghi hoặc nhìn một người khác vừa bước vào quán: "Xin hỏi anh là..."

"Đem Kim Tuấn Tú giao ra đây." Trịnh Duẫn Hạo không thèm nói lời vô nghĩa, bước tới quầy, nói rõ ý đồ đến đây.

Hắn không có thời gian nói chuyện vô nghĩa, cũng không có thời gian giải thích. Hắn phải lập tức biết tên nhóc kia đang ở đâu!

"Tú Tú?" Phác Hữu Thiên cau mày, lia mắt nhìn từ trên xuống, đánh giá người trước mặt: "Anh là ai?"

"Kêu Kim Tuấn Tú lập tức ra đây cho tôi, bằng không cậu ta cứ chờ cả đời này xuất hiện trong show thời trang dành cho nữ đi." Trịnh Duẫn Hạo nổi giận.

Tú Tú?

Quả nhiên tiểu tử Kim Tuấn Tú ở đây!

"Anh..." Phác Hữu Thiên muốn nói gì nữa, lại bị một trận thanh âm va chạm cực lớn phía sau ngắt lời.

"A a a a!" Tiếng kêu thảm thiết của Kim Tại Trung xuất hiện cùng thân ảnh của cậu. Sau khi chạy ra, cậu nhìn Phác Hữu Thiên, tay chỉ vào phòng nghỉ dành cho nhân viên.

"Làm sao vậy?" Phác Hữu Thiên có chút kinh ngạc nhìn biểu tình của Kim Tại Trung, lúc này mới nhớ tới, trong phòng nghỉ, có người...

"Tôi, tôi tôi đang định đi thay quần áo... nhưng nhưng bên trong có một chàng trai đang ngủ khỏa..khỏa thân..." Kim Tại Trung lắp bắp, quả thật không thể tin được mình vừa nhìn thấy cái gì .

Phác Hữu Thiên xấu hổ nhìn Kim Tại Trung, chỉ có thể đem tầm mắt chuyển qua bóng người vừa xuất hiện bên cạnh.

"Hữu Thiên... Ồn quá..." Người kia xoa xoa mắt, trên người chỉ mặc một cái áo rộng thùng thình, lộ ra cặp chân dài trắng nõn, cho thấy người kia ngoài cái áo không phải của mình, cái gì cũng chưa mặc.

"Sao không ngủ thêm chút nữa?" Phác Hữu Thiên bất đắc dĩ nở nụ cười, tiêu sái đi qua, không coi ai ra gì ôm lấy nhân nhân vật chính của sự kiện này, Kim Tuấn Tú.

"Bị anh ta đánh thức..." Kim Tuấn Tú lộ ra nụ cười có chút ngây thơ, nhìn Kim Tại Trung, sau đó lại đem tầm mắt chuyển qua người đang phát điên hỏi: "Duẫn Hạo ca? Sao anh lại ở đây?"

"Kim, Tuấn, Tú!" Trịnh Duẫn Hạo nghiến răng, khắc chế bản thân không cần té xỉu.

Kim Tuấn Tú thích nam nhân, điều này từ khi biết nhóc hắn đã biết. Hắn căn bản không ngại, nhưng điều kiện tiên quyết là, không cho phép ảnh hưởng một chút nào đến công việc người mẫu của nhóc.

"A... Tối hôm nay có show đúng không..." Như là bị Trịnh Duẫn Hạo hung ác búng một phát cho nhớ lại, Kim Tuấn Tú gãi gãi đầu, quần áo lại vì hành động như vậy càng bị kéo lên.

"Tú Tú, quần áo của em đâu?" Phác Hữu Thiên chặn ánh mắt của hai người kia, có chút trách cứ nhìn nhóc.

Chỉ thấy Kim Tuấn Tú có chút ủy khuất nhìn anh: "Cũng không mặc được!"

[Trung văn YunJae] Bá đạo tình nhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ