Chương 76: Mượn vườn dùng một chút

207 5 0
                                    

Edit: comthapcam

Việt vương cầm trang giấy trong tay, thần sắc có chút trầm thấp: "Mộc Vân Dao còn ở Nghê Vân phường?"

"Vâng, từ sau khi Nghê Vân phường đóng cửa đẩy nhanh tốc độ, Mộc cô nương cùng mẫu thân nàng liền dọn qua."

Việt vương không hề lên tiếng, hơi thở rất nhỏ quanh thân lạnh lẽo hơn một phần. Bỗng nhiên, Tần quản sự xông vào: "Vương gia, con thỏ lão nô dưỡng chạy đến Tô trạch cách vách rồi, con thỏ này thật vất vả nuôi lớn nha, nếu đi không trở lại, không phải muốn mệnh của lão nô sao? Cho nên nô tài tự chủ trương, tìm người đến Nghê Vân phường mời Mộc cô nương trở về, hy vọng nàng có thể mở cửa, hỗ trợ tìm con thỏ một chút."

Vu Hằng quay đầu nhìn Tần quản sự, trong mắt tràn đầy bội phục: Hắn đã nói Tần quản sự như thế nào lại rảnh rỗi không có việc gì, một hai phải tìm người đi mua son thỏ sống, nguyên lai là dùng cho chuyện này!

Sau giờ ngọ, Mộc Vân Dao ngủ trong chốc lát, vừa mới đứng dậy, liền nhìn Cẩm Lan đi vào: "Tiểu thư, ngoài cửa có một người đến đây, nói là hạ nhân của Cẩm Tú Viên cách vách, nói con thỏ của quản sự hắn nuôi dưỡng, chạy đến nhà tiểu thư, muốn ngài trở về mở cửa, hỗ trợ tìm kiếm."

Mộc Vân Dao sửng sốt, bên môi hiện lên một ý cười như có như không: "Ngươi đi nói cho mẫu thân một tiếng, để nàng tiếp tục ở lại dạy mấy tiểu cô nương, ta cùng Lục Lượng về xem."

"Tiểu thư, nô tỳ cũng cùng người trở về đi."

"Không cần, ngươi ở Nghê Vân phường nhìn chằm chằm đi, kiện xiêm y 'đạp tuyết tìm mai' không thể có sai lầm gì."

"Vâng."

Mộc Vân Dao về tới nhà, liền nhìn tới cây thang dựng cạnh tường, không khỏi khẽ cười một tiếng, sửa sang lại làn váy một chút, trèo lên thang đi tới Cẩm Tú Viên.

Lần trước tới là ban đêm, hơn nữa trực tiếp bị đưa tới thư phòng của Việt Vương, vẫn chưa cẩn thận quan sát đình viện chỗ này, nay thấy rõ cảnh sắc xung qunah, không khỏi âm thầm cảm thán một tiếng, nơi này nhìn một cái liền làm cho người ta cảm giác vui vẻ thoải mái.

Tần quản sự mặt mang ý cười như trước: "Làm phiền cô nương phải trở về một chuyến, trong lòng lão thật sự là áy náy, trong thư phòng Vương gia tốt trà bánh, mời tiểu thư qua nhấm nháp một hai."

Mộc Vân Dao cảm thấy lời này có chút không đúng, Tần quản sự nếu muốn thật sự cảm tạ nàng, tự mình cầm trà bánh đến đây cũng được, vì cái gì lại đặt trong thư phòng Việt Vương?

Còn chưa chờ nàng nghĩ kỹ, Việt Vương liền bước đến đây, hai tròng mắt lạnh lẽo đảo qua, làm cho Mộc Vân Dao yên lặng mà hồi tưởng lại, buổi tối ngày đó trong mơ cảm giác được một đạo ánh sáng lạnh, không khỏi rùng mình một cái: "Gặp qua Tứ gia."

Việt Vương xoay người, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Đuổi kịp!"

Mộc Vân Dao áy náy cười với Tần quản sự, xoay người đuổi kịp cước bộ (bước chân) Việt Vương.

Tần quản sự thở dài một tiếng, âm thầm lắc lắc đầu, xem ra có vài chuyện phải cùng lão Thành thương lượng một chút mới tốt.

[Edit] Kiều nữ độc phi - Yên Vũ Phương ĐinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ