Chương 24: Tay không bắt bạch lang

178 10 0
                                    

Edit: comthapcam

"Dao nhi, ngươi muốn làm cái gì vậy?"

"Mẫu thân, chúng ta vào Yển thành mua đồ đi." Số tiền này nàng đã có ý tưởng , hiện tại đi theo con đường thêu tranh.

Tô thanh không cản được nàng, chỉ có thể cùng nàng đi về phía trước.

"Thím Dương, người cũng cần phải đi Yển thành?" Mộc Vân Dao nhìn Dương Thị, âm thanh giòn giã hỏi.

"Hôm nay trời lạnh , hai mẹ con các ngươi đi Yển thành làm cái gì?"

"Ta cùng mẫu thân nghĩ được biện pháp kiếm một chút tiền, muốn đi bán tranh thêu, thím cùng đi đi." Dương Thị cùng mẫu thân vẫn quan hệ tốt, nay đủ khả năng, nàng cũng nguyện ý giúp đỡ một phen .

Dương Thị nghĩ nghĩ, cười gật đầu: "Được, ta đây liền cùng hai mẹ con các ngươi đi xem một chút. Cũng đừng đi vội , từ từ ta bảo Dương thúc ngươi đi nhà lí chính mượn chút lừa lông ngắn, chúng ta ngồi xe lừa đi đi."

Nhìn thần sắc Dương Thị, Mộc Vân Dao biết nàng căn bản không tin cái phương pháp kiếm tiền mình nói, bất quá cũng lo lắng cho mẹ con các nàng mà thôi, trong lòng không khỏi ấm áp: "Được, đa tạ thím."

Phu quân Dương Thị trầm mặc ít lời, dọc theo đường đi đều không lên tiếng, nhưng Dương Thị cùng Tô Thanh lại tán gẫu đến quên trời đất.

Đến Yển thành, Mộc Vân Dao cũng không đi dạo, trực tiếp hướng về phía Xuân Tú Phường lớn nhất mà đi.

Nhìn đám người ra vào Xuân Tú Phường, Dương Thị trong lòng có chút không thoải mái, những người đó mặc ăn mặc cao quý, các nàng đi vào có động chạm đến người ta, cũng không có tiền mà bồi thường : "Vân Dao nha đầu, những thứ kia, đều rất đắt tiền , chúng ta không mua nổi đâu ."

"Thím không cần lo lắng, có đôi khi mua đồ cũng không cần tiêu tiền ." Nàng trên tay mặc dù có mấy chục lượng bạc, nhưng ném vào Xuân Tú Phường sợ ngay cả sợi tơ cũng không mua nổi, cho nên, nàng tính tay không bắt Bạch Lang.

Mộc Vân Dao thần sắc tự nhiên lôi kéo hai người đi vào, thẳng đến quầy: "Chưởng quầy , nghe nói Xuân Tú Phường của các ngươi được xưng là quốc sắc thiên hạ, không biết màu sợi tơ có đầy đủ hết?"

Chưởng quầy Xuân Tú Phường đang làm sổ sách, nghe vậy không khỏi tò mò nhìn qua, Xuân Tú Phường bọn họ kinh doanh đã hơn trăm năm, ở toàn bộ Đại Lịch quốc cũng xếp thứ nhất , đã lâu không bị người trắng trợn khiêu khích như vậy .

Nhìn Mộc Vân Dao, không khỏi ngẩn ra, lại là một tiểu cô nương dung mạo rất khá, nếu không phải trên người nàng một thân vải thô la quần, hắn còn phải hoài nghi là nhìn vị tiểu thư quan gia nào : "Vị cô nương này, là tới mua sợi tơ ?"

"Đúng vậy, muốn giá thêu lớn nhất, sợi tơ tốt nhất, đầy đủ các loại màu sắc."

Nghe nói như vậy, chưởng quầy không khỏi càng tò mò: "Giá thêu lớn nhất này, nhưng nó rất lớn, ngươi muốn làm cái gì?"

"Tất nhiên là thêu."

"Ha ha, cô nương, đừng nói đến giá thêu lớn nhất, hơn nữa còn đầy đủ các loại sợi tơ, này cũng không tiện nghi." Chưởng quầy nhìn về phía Dương Thị thần sắc câu nệ cùng Tô Thanh, hai người này ai cũng không giống như là người có tiền a!

[Edit] Kiều nữ độc phi - Yên Vũ Phương ĐinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ