Thái Từ Khôn chợt giật mình, sau đó trầm mặt xuống, cầm điện thoại ghé vào tai, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói không chút thiện ý của Lâm Càng:
"Thái Từ Khôn, nếu như anh tắt điện thoại, tôi sẽ gọi vào số này để tìm anh đấy, không tin cứ thử mà xem."
"Rốt cuộc là cậu muốn làm gì?"
Thái Từ Khôn tức giận rồi, làm sao cậu lại không nghĩ đến việc Lâm Càng sẽ gọi điện thoại cho Chu Chính Đình nhỉ, không nói đến việc làm sao cậu ta biết được số điện thoại của anh, chỉ nghĩ đến việc Chu Chính Đình sẽ nghĩ thế nào khi nhận được cuộc điện thoại này đã làm cậu cảm thấy khó chịu rồi.
"Tôi muốn anh tới gặp tôi, đừng nói là anh không muốn đến, tôi không tìm được anh nhưng tôi có thể tìm được anh ta mà, anh xem có đúng không?"
Thái Từ Khôn giận quá mà cười, miễn cưỡng ổn định tâm trạng của mình hỏi địa chỉ rõ ràng, tắt máy xoay người đối diện với Chu Chính Đình.
Lần này anh là người mở miệng trước.
"Cậu đi đi, tôi tự về được rồi."
Vừa cất bước định chạy đi, Thái Từ Khôn đã kéo tay anh lại. Chu Chính Đình quay đầu sang, nhìn thấy đôi mắt cậu chất đầy hoang mang.
"Chính Chính, đi cùng em."
Thái Từ Khôn không ngu, cậu biết nếu mình đi một mình, vậy thì cả đời này cậu sẽ không giải thích rõ ràng được mối quan hệ giữa cậu và Lâm Càng mất, nhưng lại không thể không đến, cho nên cách tốt nhất là để Chu Chính Đình đi cùng cậu. Cậu có thể cho người cậu quan tâm nhất thấy rõ rằng, trái tim cậu đã không chứa nổi người khác từ lâu lắm rồi.
Thế nhưng Chu Chính Đình mở miệng từ chối, Thái Từ Khôn liền nắm chặt tay kéo anh lên xe, nói cái gì mà không đồng ý cho Chu Chính Đình đi một mình, muốn đi cùng anh, làm loạn đến mức Chu Chính Đình bất lực luôn, trong lòng anh tuy có 10 phần không vui nhưng vẫn phải đáp ứng cái thỉnh cầu hoang đường này của cậu.
Sâu trong thâm tâm anh không muốn xen vào việc của Thái Từ Khôn và Lâm Càng, kiếp trước anh đã chứng kiến đủ rồi, kiếp này mặc kệ Thái Từ Khôn muốn như thế nào, anh đều hy vọng mình trốn được khỏi những thứ thị phi này, càng xa càng tốt. Bây giờ anh cũng không cảm thấy mình có ý nghĩa gì giữa hai người họ cả.
Địa chỉ Lâm Càng đưa cho là một club. Vừa đẩy cửa vào Chu Chính Đình đã thấy bầu không khí ở đây thật kỳ quái, nơi này đêm nay yên tĩnh quá. Dưới tầng một chỉ có mấy nhân viên pha rượu và phục vụ lảng vảng, còn trên tầng hai bên trong phòng VIP mới đông đủ náo nhiệt. Anh cùng Thái Từ Khôn đẩy cửa vào số phòng đã được báo trước, thoáng chốc, căn phòng trở nên im bặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans] [Khôn Đình]] CHÚNG TA BẮT ĐẦU LẠI ĐƯỢC KHÔNG?
Fanfic"Có không giữ, mất đừng tìm."