- 17 -

1.8K 122 26
                                    

Rất nhanh, cuộc thi chuyển cấp cũng kết thúc. Cả hai  phải đợi gần nửa tháng mới có kết quả, cho nên Minh Nguyên muốn đưa em đi đâu đó giải tỏa một chút.

Thi xong môn chuyên, Bạch Nhiên luôn nói với anh rằng em làm bài rất tệ, em nghĩ mình không đỗ nổi. Nhưng anh tin em mà, người yêu của anh giỏi lắm.

- Không nghĩ nữa, sẽ ổn thôi.

- Nhưng mà em làm bài tệ lắm...

- Tệ là thế nào? Anh không cho em dò đáp án đâu đấy nhé?

Sáng sớm, vừa thức dậy anh đã thấy em rút người vào ngực anh dụi dụi rồi. Đứa nhỏ của anh nghĩ nhiều quá đi mất. Vươn tay xoa nhẹ mái tóc của em, anh cưng chiều hạ xuống trán em một nụ hôn ấm áp. Sáng ngủ dậy có người yêu bên cạnh thì hạnh phúc còn gì bằng chứ ha?

- Dậy, ăn sáng đi. Anh đưa em về nhà xin mẹ đi chơi.

- Đi đâu ạ?

- Đi biển nhé?

- Đi Phú Quốc, em nghe nói ở đấy đẹp lắm cơ.

- Ừm, dậy đi.

Ba mẹ Minh Nguyên là kinh doanh nhà hàng khách sạn chuyên phục vụ cho du lịch. Cho tới hiện tại đã mở được rất nhiều khu nhà phục vụ cho khách du lịch. Không chỉ phát triển ở trong nước hiện tại đã đẩy mạnh ở nước ngoài rồi. Chính vì ba mẹ làm chỗ dựa, Minh Nguyên muốn đưa bảo bối đi đâu thì đi đó, không cần lo lắng.

Ba mẹ Bạch Nhiên nói khó không khó, nhưng nói dễ cũng không dễ gì. Anh bị giữ lại dặn dò rất rất rất nhiều mới được thả đi. Cũng phải thôi, nhà người ta có một đứa con trai mà bị anh cướp đi mất rồi.

" Chắc cô chú phải canh lúc còn trẻ đẻ thêm một đứa nữa, đứa nhỏ này mới mười mấy tuổi đầu đã bị con bắt đi mất, không có hy vọng "

" Con mà dám làm gì nó cô chú giết con trước "

" Trước khi có đứa kế tiếp, Bạch Nhiên là cả mạng sống của cô chú đó "

Minh Nguyên không khéo sẽ bị dọa sợ mất.

- Anh, ba mẹ hung dữ thế mà anh không sợ hả?

- Anh mà sợ thì em đã leo lên đầu anh ngồi rồi.

- Anh đừng có chọc em mãi như vậy!

Bạch Nhiên nói em muốn đi tàu, nhưng mà cơ thể em yếu như vậy anh làm gì nỡ để em ngồi xe rồi đi tàu cả ngày cơ chứ?

- Muốn đi tàu thì ra đấy anh cho đi, anh mua vé máy bay rồi.

- Tại sao? Em muốn ngắm nước cơ.

- Đi máy bay cũng được thấy nước!

- Em đã nói muốn đi tàu từ đầu rồi, anh cố tình không tôn trọng ý em!

Bạch Nhiên khó chịu, ra sức gỡ tay anh đang ôm mình ra nhanh chân đi mất. Từ lúc đó em liền ở phòng dành cho khách suốt, cửa cũng không mở ra cho anh nữa. 

- Nhiên, xuống ăn cơm.

- Em không muốn ăn, anh ăn đi.

- Đừng có chọc anh, mở cửa ra đi xuống ăn cơm.

[ HUẤN ] Cầu VồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ