Jeongguk lúc bảy tuổi đã hiểu được ý nghĩa của hai từ mới.
Cậu háo hức nhìn từ vị trí của mình ở bệ cửa sổ, trông ra chiếc xe tải đang di chuyển, theo sau đó là một chiếc ô tô nhỏ màu đỏ. Khuôn mặt cậu ánh lên màu đỏ tươi của chiếc xe qua lớp kính, trông nó hơi giống những quả táo mà người cô của cậu đã chọn hái từ trang trại và thỉnh thoảng cô sẽ ghé thăm và biếu tặng chúng cho gia đình Jeongguk. Màu đỏ là màu yêu thích của cậu, và cậu nghĩ rằng mình sẽ thích những người hàng xóm mới này.
Cậu hếch mũi tì lên cửa sổ, căng mắt cố nhìn thật kĩ họ trông như thế nào. Jeongguk hy vọng rằng họ là những người già tốt bụng sẽ cho cậu thật nhiều kẹo (nhưng không véo má cậu, bởi vì Jeongguk đã bảy tuổi rồi chứ có phải là một thằng nhóc bốn tuổi đâu). Hoặc có thể người hàng xóm mới sẽ là một hyung-nim lạnh lùng, cool ngầu và sẽ đưa Jeongguk ra ngoài ăn kem khi trời nóng và chơi bóng với cậu (vì người hyung thực sự của Jeongguk rất ngu ngốc - tất cả những gì anh ta làm là toàn nói chuyện với bạn gái qua điện thoại). Hoặc có thể một noona tốt bụng sẽ nướng bánh và pha nước chanh cho cậu.
Jeongguk không mong đợi một cậu bé tầm tuổi mình sẽ chui ra khỏi xe với khuôn mặt nhỏ nhắn, nở nụ cười rạng rỡ mà Jeongguk nghĩ rằng đó là nụ cười đẹp nhất mà cậu từng thấy. Đôi mắt tựa như cầu vồng rực rỡ và Jeongguk nghĩ rằng cậu bé đó có thể đã nhốt những ngôi sao vào trong ánh mắt mình bằng cách nào đó và chúng dường như trông càng lấp lánh hơn dưới ánh mặt trời vào cuối tháng tư. Khi nhìn thấy chiếc kèn tây mạ vàng, sáng bóng được giấu dưới cánh tay của cậu bé, Jeongguk phát ra âm thanh phấn khích, bởi vì thật tuyệt khi cậu hàng xóm bé nhỏ ở ngay bên cạnh nhà sẽ chơi một loại nhạc cụ bằng đồng y như mình. Jeongguk vừa bay xuống cầu thang, hầu như không dừng phút giây nào để mở cửa, vừa suy nghĩ có lẽ cậu và cậu bé đó có thể lập một ban nhạc hai thành viên và biểu diễn trước gia đình họ cùng lối xóm xung quanh.
Cậu chạy xuống các bậc thang trong nhà và băng qua cổng, trượt đến điểm dừng trước mặt khiến cậu bé ấy ngạc nhiên. Nhìn gần, cậu bé thậm chí còn đáng yêu hơn nữa, Jeongguk nghĩ thầm khi cậu đang thở hổn hển và cố gắng hít thở thật sâu để lấy lại nhịp thở. Cậu bé nhìn Jeongguk một cách tò mò, và khi Jeongguk cười bẽn lẽn với cậu bé, khuôn mặt của cậu bé nở ra một nụ cười khiến mặt trời trông thật kém sắc hơn so với cậu. Đôi mắt cậu bé biến mất khi đôi má phúng phính ửng hồng nhếch lên và Jeongguk nhìn chằm chằm vào cậu bé, đứng hình trong một giây trước khi chớp mắt vài lần như không thể tin rằng lại có một người đáng yêu như vậy trên đời.
"Xin chào! Tớ là Jeongguk!" Cậu la lên. Cậu chỉ tay ra hiệu về phía cây kèn. "Cậu chơi kèn tây (Trumpet) hả?! Thật tuyệt, tớ thì biết chơi kèn Pháp (French Horn)! Cậu biết đấy, một ngày nào đó chúng ta nên chơi nhạc cụ cùng nhau, sau đó tụi mình sẽ đùa nghịch ở bể cát của nhà tớ!"
Nếu có thể, đôi mắt của cậu bé sẽ sáng hơn nữa, và nụ cười của cậu ta sẽ kéo dài tới nỗi Jeongguk lo lắng rằng một chút, một chút nữa thôi miệng của cậu bé có thể bị đau mất. Jeongguk đột nhiên cảm thấy ngại ngùng và nhìn xuống vỉa hè, gãi gãi ngón chân vào nhau. Cậu nhận thấy khuôn mặt cậu hàng xóm cũng đỏ lên giống mình và nghĩ rằng định mệnh đã dẫn lối để cả hai trở thành đôi bạn thân của nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
Blow My Like Your French Horn |Kookmin| Trans
FanfictionBlow My Like Your French Horn - Author: ohdizzy - Trans: KeiEn Summary: Quá trình lột xác từ một cậu bé nhỏ nhắn, đáng yêu biến thành một chàng trai quyến rũ, thu hút của Jimin đồng thời theo đó là sự chuyển biến tâm lý như tàu lượn siêu tốc của Jeo...