Chap 6d: In Which Jeongguk Comes To An Alarming And Life Altering Realisation

809 68 3
                                    

Và Jeongguk đã kể toẹt ra mọi chuyện.

Mặc dù Yoongi hyung và Taehyung là hai tên ngốc toàn thời gian (ờh thì chỉ có mình Taehyung và Yoongi hyung cũng bị tính theo) nhưng họ là những người thân nhất của Jeongguk ở Seoul kể từ lúc rời khỏi Busan. (Cậu cho rằng Jimin giống như một người anh họ khó ưa mà cậu chả buồn nhắc tới, nhưng ý tưởng về việc Jimin trở thành anh họ của mình khiến cậu cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ vì vậy cậu quyết định giải bày với những tên ngốc mang mác người thân của mình trước khi bọn họ phát giác ra điều gì đó bất thường). Taehyung và Yoongi hyung lắng nghe với vẻ ngạc nhiên thích thú, gật đầu theo và thỉnh thoảng đảo mắt về phía Jeongguk, và trao nhau nụ cười nho nhỏ khi Jeongguk nói về việc Jimin đã đến muộn như thế nào ("Anh ấy vừa mới được ân xá thoát khỏi black list của em mà giờ anh ấy lại muốn bị cho vô lại à?! ").

"Hôm nay Jimin hyung gọi em là babe, nghe kì quặc vãi linh hồn!!!" Jeongguk đảo mắt chế giễu. Taehuyng nở một nụ cười bí hiểm nho nhỏ đặc trưng của anh trước khi ngắt lời cậu và nhìn sang Yoongi hyung - người đang cười nhếch mép đáp lại.

"Cậu ấy gọi em là babe?"

"Ừ, nó thật kỳ lạ, anh có nghĩ vậy không? Em đã tính hỏi "tại sao anh lại gọi như vậy"?

"Chà, có thể do cậu ấy phát điên vì y-"

"Và rồi em nhận ra, 'hmm', Jimin hyung thật ra thân thiết với mọi người nên ai anh ấy chả gọi vậy. Mẹ nó, chắc là anh ấy cũng gọi bác bảo vệ là babe cũng nên! " Jeongguk cười.

Taehyung và Yoongi hyung trao đổi ánh mắt với nhau và cả hai đều từ từ quay lại nhìn Jeongguk, biểu cảm nghi ngờ giống hệt nhau trên khuôn mặt của họ. Tại sao họ lại nhìn Jeongguk như vậy, cậu cũng không chắc lắm. Jeongguk hơi cau mày.

"Gì? Sao hai anh lại nhìn em như vậy? Mặt em dính gì à? "

"Anh chỉ - wow. Em đúng là khó tin luôn đó Guk, nếu em nghĩ được tới vậy về mức độ thân thiết của một người nào đó. "Taehyung lắc đầu ngạc nhiên.

Jeongguk nghiêng đầu sang một bên, bối rối. "Anh đang nói cái quái gì vậy?"

"Không có gì, không có gì. Đừng lo lắng. Tiếp tục câu chuyện của em đi. "Yoongi hyung nói một cách vô tư, nhéo Taehyung một cách kín đáo (không kín đáo cho lắm, vì Jeongguk đã bắt gặp được hành động ấy. Thật sự không gì có thể qua mặt được Jeon Jeongguk này).

"Dù sao thì, về cơ bản là vậy đó. Một tên bồi bàn ngu ngốc Jongup và một tên khốn khờ khạo chuyên đến muộn - Jimin huyng. "Jeongguk gật đầu kết luận.

Cậu duỗi người, cẩn thận để không bị lật ngửa ra khỏi giường (việc đã xảy ra nhiều lần) và ngáp ngắn ngáp dài. Cậu rút điện thoại ra khỏi túi quần sau, kiểm tra thời gian. Đôi mắt muốn rớt ra ngoài khi cậu nhận ra đã gần hai giờ sáng. Jeongguk hoảng hốt kêu lên một tiếng, lồm cồm bò ra khỏi giường, khẽ chửi rủa khi khuỵu gối xuống đất, trước khi đứng thẳng dậy để thấy Taehyung và Yoongi hyung đang nhìn mình một cách kì lạ.

"Em phải - kỳ thi của em - Em phải về nhanh con mẹ nó thôi, trời ơi, em phải học bài. Em đếch phải thiên tài như anh, Kim Taehyung. Học bổng của em đang bị đe dọa, "Jeongguk giật mình kinh ngạc, lùi lại phía sau. "Đừng quên ngày mai chúng ta sẽ ăn sáng với Jiminnie hyung tại The Bean Hit!"

Blow My Like Your French Horn |Kookmin| TransNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ