Chapter 3a: In Which Jeongguk Finally Ditches Trumpet Boy

1.2K 131 22
                                    

Jeongguk mười sáu tuổi và cuối cùng cậu cũng thoát khỏi Cậu Nhóc Kèn Tây, cảm ơn Trời Phật.

"Không!" Cậu rên rỉ. "Con thà đập vỡ kèn Pháp của mình còn hơn là lết xác đến nhà của tên quỷ lùn đó và chúc mừng anh ta. Omma, mẹ muốn thấy đứa con trai yêu quý của mình phải chịu đàn áp dưới tay của ác quỷ hả?"

Mẹ của Jeongguk phóng tầm mắt như có chứa nọc đầu vào phía cậu đến nỗi Jeongguk ngay lập tức được nhắc nhở rằng mẹ của mình là người có quyền hạng đứng đầu ở gia đình Jeon, trong khi Jeongguk vẫn ở dưới tận đáy của giai cấp nô lệ, không kể đến tài năng nấu ăn dở tệ của mẹ cậu lại trái ngược hoàn toàn với tài phản biện như một luật sư thực thụ của bà. Cậu khẽ co người lại dưới ánh mắt chết chóc không mấy thiện lành ấy.

"Jeon Jeongguk, đừng thách thức giới hạn của mẹ. Con sẽ phải đến nhà Jimin hyung và chúc mừng huyng ấy, vì Chúa nếu con không làm điều đó thì đừng mơ tới việc quay trở về căn nhà này nữa, hiểu chưa?"

Jeongguk cau có, trước khi gật đầu một cách ủ rũ. Sau khi mẹ cậu quay lưng, cậu làm mặt xấu với bà, dùng ngón tay kéo môi xuống khiến nó trở nên méo mó và xấu xí. Cậu chầm chậm bước chân dọc theo đi về phía cửa trước, cố gắng di chuyển thật chậm vì cậu sẽ chết vì nhục nhã mất thôi. Cậu không hiểu tại sao bà mẹ ngốc nghếch của cậu lại thấy việc này cần thiết đến mức buộc Jeongguk phải chúc mừng kẻ thù không đội trời chung của mình khi anh ta chiến thắng một cuộc thi ngu ngốc nào đó với cây kèn dỏm đời của anh ta - cậu biết rằng Cậu Nhóc Kèn Tây nỗ lực giành chiến thắng chỉ vì tiền; Nếu cậu có thể lặp lại điều đó một lần, cậu sẽ nói điều đó một triệu lần và cậu xin hùng hổ tuyên bố lại một lần nữa: Cậu Nhóc Kèn Tây là một tên trộm vô dụng, không có gì tài năng để được đánh giá cao về đẳng cấp và sự tinh tế (anh ta đội nón snapbacks nghiêng sang một bên, và lạy Chúa lòng lành. Thật sự, Jeongguk không hiểu nỗi làm thế nào mà một người thảm hoạ thời trang như thế lại nổi tiếng ở trường của anh ta như vậy.)

Mặc dù Jeongguk đã lấy hết lòng can đảm (và hơi tuyệt vọng) cố gắng ngăn chặn sự diệt vong sắp xảy ra đối với mình, có lẽ các vị thần đã quyết định số phận của Jeongguk phải chịu đựng một ngày chết tiệt như thế này và khiến cuộc sống của cậu trở thành địa ngục trần gian, và rồi cậu thấy mình đang đứng trước nhà của Cậu Nhóc Kèn Tây lúc nào không hay, trong tay nắm chặt một bó hoa (có hơi héo một chút do sự bóp chặt của Jeongguk), và bàn tay còn lại đang co thành nắm đấm, sẵn sàng gõ cửa.

Cậu suy nghĩ về việc bỏ những bông hoa ở đâu đó và lẻn về nhà, nhưng cậu biết rằng mẹ cậu bằng cách nào đó cũng sẽ phát hiện ra, có thể là nhờ vào kỹ năng ra đa của các bà mẹ Hàn Quốc của bà, và bà ấy sẽ kéo cậu đến nhà của Cậu Nhóc Kèn Tây, đứng bên cạnh cậu, và liếc mắt giám sát buộc cậu phải 'chúc mừng' anh ta. Nhưng Jeongguk là một người đàn ông có lòng kiêu hãnh và nhân phẩm, cậu phải mất sáu phút để nén lại lòng tự tôn của mình và gõ cửa và chúc mừng thằng nhóc mà cậu ghét cay ghét đắng nhưng phải giả vờ như cậu thực sự không có ý đó. Cậu có thể cảm thấy trái tim mình nhảy lên đến tận cổ họng trong lúc gõ cửa bằng những đốt ngón tay của mình.

Blow My Like Your French Horn |Kookmin| TransNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ