Nếu tôi nói với bạn con người sinh ra để phiêu lưu. Thì hãy khoan xét tới đó là cuộc phiêu lưu nghĩa đen hay nghĩa bóng, tinh thần hay thân thể. Mà hãy nhớ tới khi tổ tiên của chúng ta quyết định rời đại dương bước lên bờ hay khi loài vượn người quyết định rời bỏ cành cây để xuống mặt đất rồi đi lại bằng hai chân. Vậy là chúng ta có những nhà thám hiểm thế hệ đầu. Chính những cuộc phiêu lưu từng năm tạo nên cuộc khám phá thế kỷ. Diện mạo từng năm làm nên diện mạo thế kỷ.
Furcidisum mở rộng, thanh lọc sắc tộc, làm tất cả vì sự phát triển của đất nước, nên lẽ tự nhiên sức mạnh của biển là tầm nhìn đã thúc đẩy hành động của họ từ lâu. Các vùng đất mà họ dự định chinh phục đã được khai phá, định cư và tranh giành, các vĩ độ và kinh độ của họ được thiết lập, bản đồ địa hình, các dòng sông, hòn đảo, cư dân của họ được xác định và đặt tên.
Nhưng thứ mang danh lý tưởng thôi thúc kể cả những dân tộc can đảm, tò mò hoặc liều lĩnh nhất tham gia vào những cuộc phiêu lưu không hồi kết, con người chinh phục đỉnh Everest, chinh phục Bắc Cực, going buồm và đi vào những vùng chưa được khám phá của Thái Bình Dương, hay cưỡi lạc đà vượt qua sa mạc Taklimakan. Từ những ngày đầu lịch sử, một số dân du canh hiện đại vùng Đồng bằng hồ (Lakes Plains) của New Zealand phát quang trong rừng rậm, nhiều dân tộc chăn nuôi ở châu Phi và châu Á chuyển chỗ ở dọc những vùng đất họ có thể đặt chân đến. Ban đầu, họ ở đó để làm gì? Ta không hề biết. Nhưng tôi tự nhiên cho rằng con người cũng như cây cỏ phải phát tán và duy trì hậu duệ của mình tới bất cứ nơi nào có thể đến được. Những nhà thám hiểm ban đầu, người hái lượm, người lưu vong, người trôi dạt trên biển, người buôn bán và những người đi cướp bóc không hề có la bàn hay bản đồ. Địa lý và điều hướng là những khái niệm còn chưa được khai phá. Trên đất liền, con người có thể đi theo một con sông, một con đèo, hoặc một con đường loài vật đã đi qua; trên biển, họ có thể cố gắng với tầm nhìn hạn chế human-scale nhưng lại phải tránh những nguy cơ vô tận dưới bề mặt, những tảng đá ôm sát bờ, bất kỳ một cán mốc nào họ có thể ghi nhớ, có thể vẽ lại được, họ tham khảo các đám mây, gió và âm thanh để có thêm manh mối. Họ đã trở nên quen thuộc với sự giãn nở của dòng chảy, lân quang, thủy triều, tác động của những lá cọ và vỏ dừa trôi nổi, các loài thực vật và sinh vật sống ở các độ sâu khác nhau, sự biến đổi màu sắc của nước cũng quan trọng như mùi và vị của các mẫu lấy từ trầm tích bên dưới thuyền.
Chuyến bay của một con chim có thể chỉ ra vùng đất phía ngoài đường chân trời một cách đáng tin cậy. Đó là lý do vì sao bạn dễ dàng thấy trên thuyền có những người thủy thủ mang theo một con chim quạ, chim bìm bịp, chim vẹt, chim ưng thả rông nó theo định kỳ để xem liệu nó có trở về nơi an toàn với con thuyền hay nó có thể đi về phía đất liền một cách an toàn hay không? Genesis 8:11 cho chúng ta biết được rất nhiều bài học bổ ích, rằng Noah đã gửi đi một con chim bồ câu và khi nó quay trở lại với một nhánh ô liu trên mỏ của nó. Người Polynesia cổ đại, khi nhìn thấy chim cu gáy đuôi dài di cư về phía Tây Nam mỗi năm, họ hẳn sẽ nhận ra rằng nó đang hướng tới những vùng đất cạn không thể nhìn thấy, từ đó người Polynesia đã đến New Zealand. Columbus, nhìn thấy những con bồ nông trên đường đến nơi mà ông mong đợi sẽ là Ấn Độ, ghi lại trong nhật ký của mình rằng loài chim này quả thực mạo hiểm. Đại dương và những chuyến phiêu lưu mang đến cho con người sự dũng cảm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Furcidisum - Thiên Đường Phép Thuật
RomanceThể loại: huyền huyễn, ngôn tình, kỳ ảo, hài hước, sci-fiction, phiêu lưu, H+ ...vân vân và mây mây~ Tình trạng: Đang tiến hành... Nhân vật: Lumine x Ma Vương Inferus. Tác giả: Bản Nương Tại Thượng. Nguồn: https://www.wattpad.com/user/Fleurdelaguerr...