"Em đến đây làm gì! Ba người trường nghề này là sao đây!" Mặt Trương Kiến Thanh cứng ngắc.
Nhìn thấy Hoắc Duệ, đầu ông đột đột đột nhiên thấy đau, thứ sáu đánh nhau, giờ còn dính vào, chuyện này không phải là hắn cũng có phần đấy chứ?
Trương Kiến Thanh hoài nghi mái tóc này của mình có phải là vì lo nghĩ về Hoắc Duệ mà rụng hết không, năm nhất bắt đầu nhận Hoắc Duệ, tóc càng ngày càng thưa thớt.
Mặc dù trước đó tóc cũng không có nhiều lắm.
Hoắc Duệ nhàn nhạt hừ một tiếng: "Không phải là tìm người đã đánh Khương Châu sao?"
Hắn nghiêng đầu liếc nhìn phía sau, nhóm ba người trường nghề run lên, đang trốn học yên ổn tự nhiên có người báo tin nói Hoắc Duệ tìm bọn họ, còn bị đánh một trận.
Thứ sáu vừa rồi Hoắc Duệ không đánh mặt, hôm nay lại ra sức đánh vào mặt.
"Hả..." Trương Kiến Thanh nghi ngờ nhìn hắn một cái.
Hoắc Duệ mặc dù hơi xấu tính một chút, nhưng từ trước đến nay không nói láo.
Hoắc Duệ không trả lời ông, một tay sờ túi, bước sượt qua vai Trương Kiến Thanh, không thèm nhìn Khương Châu và cha mẹ hắn một cái.
"Cậu thực sự quá phiền phức."
Hoắc Duệ ném điện thoại di động của Thẩm Dũ lên bàn, dựa bên cạnh Thẩm Dũ, một tay chống xuống mặt bàn điều chỉnh hơi thở, không để ý đến ánh mắt Trương Kiến Thanh.
Trương Kiến Thanh: "..."
Chết rồi, thói quen.
Cánh tay Thẩm Dũ để ép xuống bài thi bài thi đầy chữ, cậu sửng sốt một chút, ngước đầu nhìn Hoắc Duệ, đáy mắt tràn đầy kinh ngạc.
Cậu chưa từng nghĩ Hoắc Duệ sẽ tới, hơn nữa còn mang đến ba "hung thủ" chân chính kia.
"Sao cậu lại tới đây?" Cậu nhỏ giọng hỏi.
Hoắc Duệ cúi đầu xuống nhìn bài thi, cười nhạt.
Làm vớ va vớ vẩn.
Thẩm Dũ sờ điện thoại di động của mình, vẫn còn chút nhiệt độ cơ thể, còn hơi ẩm.
Từ Văn Lễ đến trường nghề cũng phải mất chừng mười phút, lưng áo sơ mi của Hoắc Duệ ướt hết.
Cha mẹ Khương Châu lập tức sốt ruột: "Các người tới đây làm gì? Con trai tôi sao có thể tiếp xúc với những người này? Con trai tôi là học sinh giỏi! Sao có thể qua lại với những người học loại trường như thế này!"
Tên cầm đầu nhóm ba người ngẩng đầu cười mỉa mai một tiếng: "Cái gì, cô à, bọn cháu học trường nghề thì làm sao?"
"Con trai của cô cầm tiền để chúng cháu giải quyết việc hộ đó, phải không?"
Giọng nói có chút uy hiếp, tên cầm đầu hung hăng nhìn Khương Châu một cái.
Bọn họ sợ Hoắc Duệ chứ không sợ Khương Châu. Khoản nợ này còn phải tính lên đầu Khương Châu.
Khương Châu rụt đầu sau lưng cha, liều mạng lắc đầu, cũng không dám mở miệng nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit-Đam] Trọng sinh vì muốn cùng đối thủ một mất một còn học tập thật tốt
RomanceTác giả: Mập không ăn gừng Edit: Achlys 82 chương + 17 phiên ngoại Đơn trọng sinh/vườn trường ngọt văn/thường ngày/song hướng chữa khỏi Hoắc Duệ công x Thẩm Dũ thụ [Sống lại không có bàn tay vàng, vẫn là người bình thường] Tag: Trọng sinh, ngọt ngào...