Đến khi Eunbi tỉnh giấc lúc này đã nhá nhem tối rồi. Em mệt mỏi cố nhấc người khỏi giường nhưng mà dưới hạ thân lại đau nhức quá, thực sự rất mệt. Nghĩ đến việc đêm qua cùng với Yerin, em bất giác có chút đỏ mặt lại cũng có chút ớn lạnh. Đêm qua Yerin đáng sợ quá, em đã cảm thấy cực kì hoang mang, cũng may sau đó chị ấy đã bình tĩnh lại. Hơn nữa sáng nay còn rất dịu dàng với em.
- Em dậy rồi sao?
Nói sao bây giờ nhỉ, Jung Yerin cứ như thể là biết được mọi hành động của em luôn vậy, chị ấy luôn xuất hiện bất thình lình ngay khi em tìm kiếm. Thật sự rất kì lạ.
- Chị không đi làm sao?
Eunbi ngạc nhiên nhìn Yerin, đáng lí ra giờ này chị ấy phải ra ngoài làm việc chứ, em vẫn nhớ bình thường Yerin nói rằng giờ này chị ấy đang làm việc mà.
- Hôm nay chị ở nhà, em đỡ mệt chưa?
Jung Yerin đặt chiếc khay với chén cháo thơm nồng lên bàn cạnh đầu giường, xong liền đỡ em ngồi lại xuống giường rất nhanh chóng. Sự chăm sóc này vô cùng tốt, cũng vô cùng dịu dàng, Eunbi có cảm giác như cả người đang lâng lâng vì hạnh phúc vậy.
- Chị ơi......
- Hửm?
- À không, không có gì đâu.
- Em có chuyện gì sao?
Eunbi bối rối nhìn quanh, em cũng không biết nên nói thế nào cho hay nữa. Thực ra thì em chính là đang thắc mắc vài chuyện nhưng mà vẫn không thể lí giải được, mà hỏi Yerin thì lại có chút khó xử.
- Thật ra......em muốn hỏi là tại sao đêm qua chị lại......tức giận?
- Em sợ đúng không?
- Em......em không có.
- Không sao, là chị làm dữ khiến em hoảng mà. Hôm qua chị có chút bực bội lại thấy em cùng một cô gái khác thân thiết quá mức, chị có không được vui. Chị nghĩ là thêm hơi men nên có chút không bình tĩnh được.
Có thể nói là ghen không nhỉ? Eunbi nghĩ là vậy đấy. Yerin dường như đang muốn đánh dấu chủ quyền rằng em là của chị ấy nên mới trở nên như vậy. Kì thực đêm qua sợ thật nhưng giờ hiểu rồi em lại rất rất hạnh phúc.
- Em ôm chị được không?
Không rõ thế nào nhưng em tự dưng lại muốn hỏi điều này. Phần là vì em đi đứng hơi khó khăn, phần có lẽ là vì em muốn biết Yerin đã hết ghen tuông hay chưa. Một câu hỏi mang tính chất dò hỏi nhiều hơn là hỏi ý.
- Được.
Yerin dang tay ôm lấy em, cái ôm của chị ấy rất bình thường nhưng không rõ bằng cách nào lại khiến trái tim đập loạn lên trong lồng ngực. Chỉ cần ở gần chị ấy thôi thì tự khắc tim em sẽ lại đập liên hồi, thật là lạ.
- Em bây giờ chỉ có chị thôi, không có người nào khác ngoài chị nên chị đừng ghen nữa nhé, em chỉ là thân thiết với họ vì em với họ đã biết nhau rất lâu rồi mà thôi.
- Chị biết rồi. Nhưng chị vẫn mong em sẽ giữ chút khoảng cách.
Jung Yerin độc tài thật đấy, cái câu trả lời của chị ấy như muốn khẳng định rằng Eunbi sẽ chỉ được quyền là của chị ấy vậy. Eunbi tự hỏi không biết kiếp trước chị ấy có phải là một lãng chúa độc tài hay không nữa.
______________________
BẠN ĐANG ĐỌC
[SinRin/RinB] Xiềng Xích
Fanfiction"Giao ước đã kí, có muốn thoát cũng không thể thoát khỏi tầm kiểm soát nữa. Sợi dây xích vô hình này không muốn cũng phải chịu. Đó là sự ràng buộc cả thể xác lẫn tâm hồn, mãi không thoát được......" "Nhớ, em là của tôi!"