Chương 20

175 16 0
                                    

Nửa đêm, văn phòng Nghị sĩ Kim đang chìm vào yên tĩnh. Nghị sĩ Kim vẫn đang ở đó, ông ta chìm đắm vào những xấp tài liệu cao như núi mà gần như quên cả thời gian. Cũng trong thời điểm đó, một bóng người khẽ vụt qua khung cửa rồi âm thầm vào trong văn phòng mà chẳng ai hay biết.

Jung Yerin một thân mặc bộ âu phục màu trắng, mái tóc bạch kim cột cao đang chậm rãi đi về phía đối tượng. Cô lên đạn, tiếng lách cách vang lên thu hút sự chú ý của đối phương. Mà cũng đúng lúc đó đầu súng lạnh ngắt của cô cũng chạm đến giữa trán vị nghị sĩ kia.

- Lâu quá không gặp, nghị sĩ Kim.

- Cô.....cô muốn gì?

Người đàn ông với mái tóc ngả màu muối tiêu kia có chút hơi hoảng sợ, ông ta nhìn cô gái trước mặt, cố nghĩ xem mình đã gây thù chuốc án gì với người này. Nhưng kì thực ông ta không nhớ ra được gì cả.

- 2 năm trước, không phải chúng ta đã từng đụng mặt ở con hẻm nhỏ tại một khu phố cũ sao? Quán ăn Nhật, có bao nhiêu người nhỉ? Theo tôi nhớ thì có khoảng vài chục vị ấy chứ? Có các nghị viên, còn có mấy vị đại gia giới kinh doanh nữa. À mà đặc biệt là có cả ông đấy nghị sĩ.

Jung Yerin cười nụ cười đáng sợ, có chút mỉa mai lại có phần căm hận. Cô dí sát nòng súng vào đầu người đàn ông kia, những ngón tay dứt khoát chuẩn bị bóp cò. Chỉ còn ông ta, xong lần này thì cô đã hoàn thành tâm nguyện báo thù cho em ấy rồi. Chỉ cần vậy thôi.

- Jung Yerin, dừng tay cho chị!

Kim Sojung chẳng rõ vì sao lại xuất hiện. Chị ta mặc đồ đen, sau lưng quần còn có cả súng, nhưng vì sao chị lại đến đây? Yerin khựng lại, đôi mày cô cau lại, bàn tay cầm súng siết chặt hơn.

- Chị muốn gì? Đừng có nói là muốn ngăn cản tôi. Tôi biết ông ta là thầy của chị thời đi học nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ buông tha kẻ đã hại chết Bi!

Yerin nói như gầm lên. Cô lần nữa chuẩn bị bóp cò nhưng Kim Sojung lại lao đến đẩy cô ngã xuống, viên đạn cũng vì thế mà bắn chệch đi. Jung Yerin đứng dậy, cơn giận trong người nổi lên, cô siết lấy cổ áo Kim Sojung, giận đến nỗi gân tay lẫn những đường gân ở cổ đều nổi lên thật đáng sợ.

- Đừng nghĩ chị lớn hơn tôi thì tôi sẽ nể. Chị đừng có quên chị mới là kẻ tôi hận nhất. Nếu chị muốn chết tôi có thể thành toàn cho chị, nhưng đừng có làm hỏng chuyện của tôi hiểu không Kim Sojung!

- Yerin, để chị, lần này để chị được không? Dù sao những kẻ trước đó cũng một phần là do chị giết chết.

- Ha, chị tưởng với sự nhu nhược đó của chị có thể giết người sao? Là tôi, là tôi đã ra tay sau khi chị làm hỏng chuyện đấy đồ hèn nhát. Bỏ ra, chuyện này hôm nay phải kết thúc!

Jung Yerin nổ súng lần nữa. Viên đạn bay thẳng đi và ghim vào chân của kẻ đang định bỏ trốn. Cô tức điên lên, vung tay đẩy mạnh Sojung ra rồi lần nữa hướng súng về phía kẻ thù. Lần này cô nhất định phải bắn.

- Chị ơi, đừng mà, đừng giết người nữa!

- Eunbi? Em xuất hiện ở đây làm cái gì, tránh ra cho chị! Tránh ra!

[SinRin/RinB] Xiềng XíchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ