- Jung Yerin, Jung Yerin, mở cửa ra!!!
Tối ngày hôm sau, trước cửa nhà Yerin có tiếng đập cửa cùng tiếng la lớn. Bên ngoài không ai khác lại chính là Kim Sojung. Chị đập cửa, vẻ mặt tràn ngập sự gấp gáp cùng lo lắng. Nhưng cánh cửa kia vẫn cứ đóng kín không chịu mở ra.
- Jung Yerin, chị cho em cơ hội cuối, mở cửa ra trước khi chị báo cảnh sát!!!
Mà Jung Yerin trong nhà nghe thấy lại chẳng có chút động tĩnh nào. Cô đứng nhìn Kim Sojung, vẻ mặt lạnh lùng khiêu khích.
- Tùy ý.
- Này Jung Yerin, chuyện của chúng ta thế nào cũng được nhưng em thả Eunbi ra ngay cho chị.
- Eunbi? Là ai?
- Em đừng giả ngơ, Eunha nói với chị em đã gặp Eunbi, hơn nữa còn thân thiết với em ấy, thả con bé ra, nhanh!
Yerin cười khẩy, cô nhấp một ngụm trà ấm, lời của Sojung hoàn toàn không hề để vào tai. Thứ cô muốn không ai có thể lấy đi, thứ thuộc về cô lại càng không mà kẻ đòi là Kim Sojung thì lại càng không thể.
- Yerin, làm ơn, con bé không phải là Bi, con bé là Hwang Eunbi, là em của chị, không phải là người của em.
Sojung như cầu khẩn Yerin, chị khổ sở thuyết phục Jung Yerin thả Eunbi ra nhưng lời lẽ lại vô ích. Yerin không những không thả mà còn càng muốn giữ lấy hơn. Bởi vì Kim Sojung đã phản bội cô.
- Chị muốn nói gì tùy chị.
Jung Yerin bình thản bước vào nhà, cô không những không để tâm mà còn có một phần khinh bỉ với Sojung. Mặc cho chị bên ngoài đập cửa la hét, Yerin vẫn chỉ nở nụ cười lạnh mà thôi.
Trong căn phòng khóa kín cửa, Eunbi ngồi một góc với sự im lặng hoàn toàn. Em ngồi đó, ngón tay vẽ vẽ trên mặt đất một cách vô vị, chán nản. Em không ra ngoài được, cũng không có ý chống lại Yerin bởi vì trong thâm tâm em như có một lời nói nói với em rằng Yerin không phải người em có thể chống lại. Chị dịu dàng bao nhiêu, trầm ổn bao nhiêu thì bên trong sẽ càng đáng sợ bấy nhiêu.
- Em ngoan hơn chị mong đợi đấy.
Yerin vào phòng, chị ấy cầm trên tay chiếc khăn tắm, có lẽ là chuẩn bị đi tắm. Nhưng Yerin không đi ngay, chị ấy ngồi trên giường, khẽ ngoắc tay gọi em lại gần, vẻ mặt chị ấy dịu dàng lắm, không có chút đáng sợ nào cả.
Em nhích lại, đôi mắt ngây ngốc như đứa trẻ nhìn Yerin. Em khó hiểu, khó hiểu về mọi thứ. Em không hiểu tại sao bị giam, không hiểu tại sao lại có mặt trong những tấm hình kia và càng không hiểu được những suy nghĩ của Yerin. Em mong đợi một câu trả lời, câu trả lời mà có thể giải đáp những thắc mắc của em.
- Em sợ chị sao?
Yerin áp bàn tay mềm mại vào má em, khẽ xoa xoa nó như đang mân mê một món đồ chơi đáng yêu. Mà em trong hoàn cảnh này, trái tim em lại rung động, rung động vì hành động của chị dành cho em, đó như một sự cưng chiều vậy.
- Em.......thực sự thì có một chút. Nhưng em biết chị rất tốt, chị luôn tốt với em, em tin là vậy.
Đâu đó trong ánh mắt Yerin như có gì đó không ngờ được. Chị ấy ngẩn người ra, đôi mắt đăm đăm nhìn em hồi lâu. Và rồi em nhận được một cái ôm, một cái ôm thật chặt từ Yerin.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SinRin/RinB] Xiềng Xích
Fanfiction"Giao ước đã kí, có muốn thoát cũng không thể thoát khỏi tầm kiểm soát nữa. Sợi dây xích vô hình này không muốn cũng phải chịu. Đó là sự ràng buộc cả thể xác lẫn tâm hồn, mãi không thoát được......" "Nhớ, em là của tôi!"