Về việc Hỏa Vân cuối cùng có viết được bảng chữ mẫu ra không không cần nói, nói chung sau khi nhận được ánh mắt khinh bỉ của các bạn nhỏ, Hỏa Vân thực sự cảm thấy cực kỳ mệt mỏi.
Qua vài ngày, Hình Đào lại thực sự dẫn người tìm tới rồi, cũng không biết sao họ tìm được địa chỉ của Tần Chí, ba người cứ như vậy gõ cửa nhà Tần Chí.
Nhưng gần sang năm mới Tần Chí và Địch Hạo không có quá nhiều thời gian nghỉ ngơi, sáng sớm hai người họ đã rời khỏi nhà, cho nên trong nhà chỉ có bảy đứa trẻ.
Bây giờ là ba bốn giờ chiều, sau khi mấy đứa nhỏ ăn cơm xong, từ biệt thự nhà họ Tần trở về, đã ngủ được một giấc, lúc này tất cả đều tụ tập ở phòng khách xem ti vi, nghe thấy tiếng chuông cửa, Thất Thất ngẩng đầu nhìn cửa: "Ai vậy?"
Hình Ngọc Sinh vỗ đầu Thất Thất: "Anh đi xem, mọi người xem phim tiếp đi."
Là người có tuổi tác tâm lý lớn nhất ở đây, đương nhiên Hình Ngọc Sinh đảm đương trách nhiệm chăm sóc đám trẻ.
Ba người ngoài cửa, ngoại trừ Hình Đào và vợ của anh ta Lưu Thanh Tú ra, chính là một người họ hàng của Lưu Thanh Tú, Lưu Ngọc Dung. Lúc này, Hình Đào đã bấm chuông cửa nhiều lần, trong lòng không khỏi có chút lo lắng: "Cửa này.... Sao vẫn chưa mở?"
Lưu Thanh Tú nhíu mày, dùng móng tay sơn màu đỏ đẩy Hình Đào ra: "Để em."
Ai biết cô ta còn chưa đụng tới chuông cửa, đã thấy cửa lớn két một cái, dĩ nhiên đã mở, nhưng ở chỗ này cửa có thể mở từ xa, phía sau cửa không có ai là bình thường.
Lưu Thanh Tú đắc ý nhìn hai người bên cạnh, giống như là vì nể mặt mình mà cửa mở vậy.
"Chúng ta vào đi thôi."
Lưu Thanh Tú nói xong, sửa sang lại quần áo, dẫn đầu đẩy cửa đi vào, hai người khác theo sát.
Mới đến hành lang, ba người liền sợ ngây người, có chút trợn mắt há mồm nhìn cách trang hoàng bên trong, quả thực là mỗi một chỗ đều lộ ra sự xa hoa, đồ đạc vừa cao cấp vừa có nội hàm, ngay cả chỗ hành lang cũng được trải thảm, không thể không nói là rất xa xỉ.
Ánh mắt Lưu Thanh Tú lóe lên sự si mê, cô ta nhìn ánh mắt tham lam của Hình Đào, trong ánh mắt dần hiện lên một chút ảo não, dù Hình Đào có tiền nhưng bây giờ lấy ra so sánh, đúng là người trên trời người dưới đất. Lưu Thanh Tú lại nhìn Lưu Ngọc Dung không khống chế được biểu cảm, cũng không nhịn được sự kích động, trong mắt lộ ra ham muốn, trong lòng cô ta không khỏi thấy chán ghét. Trước đây tuy cô ta nói với Hình Đào tìm một người phụ nữ cho Tần Chí nhưng khi đến nơi này, nhìn thấy căn nhà sang như vậy, lại nghĩ tới thân phận và địa vị của Tần Chí, tướng mạo vóc người, bản thân Lưu Thanh Tú cũng đã động lòng, nhưng Hình Đào đang bên cạnh, cô ta cũng không có khả năng không dẫn ai tới đây, nhưng dáng dấp của Lưu Ngọc Dung cũng không đẹp hơn cô ta, chỉ cần cô ta....
Khóe miệng Lưu Thanh Tú lộ ra nụ cười đắc ý.
Ba người họ căn bản không phát hiện, bọn họ đã đứng ở hành lang lâu như vậy nhưng không có ai tới đây, thậm chí trong phòng khách lớn cũng không thấy ai.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Mang theo bánh bao đi tróc quỷ quyển 2
Ngẫu nhiên"Mang theo bánh bao đi tróc quỷ" quyển 2 có nội dung độc lập so với quyển 1, nếu các bạn chưa đọc quyển 1 mà đọc quyển 2 trước cũng không sao nhé. Tần gia hai năm gần đây có những sự kiện trọng đại khó lường tới. Thứ nhất là, người đứng đầu Tần gia...