cậu sốt cao, người ngợm ửng đỏ lên hắn nhíu mày nhìn nhiệt kế, chắc phải đợi một lúc thuốc hạ sốt mới ngấm
hắn nằm xuống cạnh cậu, cậu hừ hừ kêu lạnh nhanh chóng rúc một ổ cạnh hắn
"anh đã bảo em vào, vậy mà dám cãi lời"
hắn lượt chiếc điện thoại di động sau khi cậu thiếp đi một lúc liền thấy tin nhắn của anh trai và em gái, cùng một câu hỏi mới biết ba anh em nhà này thật tương đồng suy nghĩ
"chính quốc chắc suất ốm luôn, đỡ chưa"
hắn nhắn tin trả lời lại, hơi thở đã bình ổn hơn, nhóc con này chắc đang hạ sốt rồi, nhìn cái mặt phúng phính ghét chưa hắn liền len lén dơ điện thoại cao lên chụp lại cảnh chính quốc vùi đầu vào ngực mình
trên instagram của mình, thái hanh đăng post đầu tiên
"nhóc con thối nhà tôi lại không chịu nghe lời, phát sốt thật ghét"
thái hanh chỉ dùng ins để đăng tin và theo dõi mọi người, không hề đăng một post nào cả, thấy hắn đăng bài tất cả đều choáng váng
hiệu tích: "ôi trời cơm chó cơm chó"
thái tuyết: "thương muốn chết còn bay đặt ghét với chả chê"
nam tuấn: "thái tuyết sao mày nói đúng ý anh thế?"
trí mân:" đôi uyên ương sáng ngày ra không ngủ đi lên đây phân phát đường hoá học à?"
Hiệu tích: "hay là em cùng anh cũng phát cơm chó đi"
trí mân:" Anh cút ngay??"
thạc trân: "được thằng em rể đáo để quá, sao mặt thằng chính quốc nhìn chẳng có miếng giá nào thế, tao nuôi mày để rồi mày dại trai thế này đây"
thái hanh: "em rể cái gì? bé hơn tôi bao nhiêu tuổi?? này chính quốc nhà này chỉ yêu mỗi tôi mới thế thôi"
nam tuấn: "thằng này dám mắng bé cưng của tao hả, muốn ăn đòn hay gì?"
lướt một hồi, người bên cạnh đã ngọ nguậy
"tỉnh rồi?"
"a.. rát họng a" cậu khàn giọng kêu cứu hắn, đôi bàn tay víu lấy quần áo của hắn
"nhóc con, sao hôm qua lại dầm mưa? có phải em muốn làm chồng em tức chết đúng không?"
"tại.. bà bảo nhường anh cho em" cậu bĩu môi, đang ốm mà cứ bị truy cứu, cậu dỗi bây giờ
"ngốc, anh đã là của em rồi, em còn muốn cái gì nữa"
cậu cười
"em cố gắng giành lại 100 phần trăm anh cơ"
hắn hôn lên trán cậu, vẫn ấm nóng
"sốt rồi đấy, hôm nay không thể đi học, anh ở nhà với em"
hắn thấy cậu chân tay yếu ớt, liền bế thốc cậu lên, bất ngờ quá mà cậu vòng tay qua cổ hắn
"anh.. anh làm gì thế"
hắn bế cậu đi vệ sinh rửa mặt, sau đó đặt cậu lại xuống giường còn mình đi mua cháo về
bát cháo nóng hổi mang dến, hắn cẩn thận đút cho cậu ăn, đợi cậu ăn thì lại ngồi ăn bánh bao của mình
BẠN ĐANG ĐỌC
bác sĩ kim, yêu em đi!
Romancebác sĩ kim-24 tuổi điền chính quốc-18 tuổi sau một lần được mẹ kim nhìn qua bức ảnh, bà đã rất ưng cậu và nhà điền đưa cậu đi như tống một món đồ vô dụng thế nhưng bác sĩ kim rất giàu, rất đẹp trai. vui lòng không chuyển ver và đăng tải truyện đi bấ...