40.

11.4K 849 111
                                    

cậu đi học như ngày thường, đã sắp bế giảng rồi, không thể chơi được nữa, tốt nghiệp rồi hồ sơ, một đống thứ để lo

cậu bận tối tăm mặt mày, thái hanh cũng chưa bao giờ thấy người yêu mình chăm như này, sách vở vứt đầy trên bàn học, những dòng highlight hay những quyển vở bị cậu lật đi lật lại đến nhăn

cậu mệt mỏi, sắp thi đại học đến nơi rồi, các thầy cô cũng lục đục hoàn thành bảng điểm cho nó đẹp, chết mất, vì cái học bạ mà cậu khổ thế này

"này, uống tí sữa cho ấm bụng, dạo này em ăn uống hơi bị vớ vẩn nhé, gầy đi mất rồi"

hắn nuôi mãi trông mới hồng hào ra, giờ lại bị teo hết, nẫu ruột muốn chết

"đâu có, gầy cho đẹp ha anh" cậu cười cười nịnh nọt

"không được, hôm nay 10 giờ phải lên giường ngủ với anh, lúc nào cũng thức đêm như vậy, sáng đi học sẽ mệt, nghe anh"

hắn sát gần mặt cậu, hai đôi môi chạm nhau, thái hanh cúi người xuống hôn sâu, cả hai dây dưa một hồi, môi cậu cũng bị nhào nặn cho sưng đỏ

"sao? giờ lên giường hay hôn đến chết"

cậu mò mẫm đi đánh răng rửa mặt, ngoan ngoãn nằm trên giường, thật cảm thấy mình cũng là đàn ông con trai, sao lại có rúm trước bác sĩ vậy?

phải phản công!!!

ha ha, dám nghĩ không dám làm, nếu cậu dám làm có khi hắn sẽ đem cậu đi nướng chín luôn chứ đùa

hắn nằm bên cạnh, hắn giở một cuốn sách ra đọc, chính quốc nghịch nghịch ống tay áo của hắn, sau đó lại vươn người lên dựa vào xem hắn đọc cái gì

hắn quen với việc bát nháo của cậu rồi, rất tự nhiên để cậu phá phách

"anh đừng có đọc sách nữa, bộ cái cuốn sách này nó hay hơn cả nói chuyện với em à?"

ái chà, ghen với cả cuốn sách luôn, thái hanh bất lực gấp cuốn sách lại ôm lấy người nhỏ hơn

"nhóc con, em dạo này còn biết ghen với cả sách vở, xem ra anh đã chiều em quá rồi"

"hừ, vậy là không thích chiều chứ gì? anh có thương gì em đâu"

cậu hất mặt quay lưng lại với hắn, đi ngủ! không có ôm ấp cái chi cả

"được rồi, anh sai, em quay lại đây cho anh ôm em nhé"

thái hanh bất đắc dĩ nhường nhịn, nhóc con kia tinh ranh thật đấy

"sắp tới bế giảng của bọn em rồi, anh có tới không?"

cậu hỏi như vậy, chứ thực ra hắn cũng trăm công nghìn việc, bác sĩ chứ có phải chơi đâu

"có đến chứ, hôm đấy còn phải tặng hoa cho em, chụp ảnh với em, người yêu của anh sắp tốt nghiệp rồi, đó là kỉ niệm không thể bỏ qua nha"

chính quốc chui vào lòng hắn cười hì hì, sau này cứ mỗi lần kỉ niệm ngày cưới sẽ bắt hắn đi chụp ảnh, chụp tới chán thì thôi

rất nhanh sau đó, bế giảng tới, sân trường trang trí rất nhiều bóng bay hoa lá, rực rỡ trong ngày chia tay các học sinh lớp mười hai

bác sĩ kim, yêu em đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ