người đàn bà vừa hát ra câu hát đó đi về hướng ngược lại, đôi giày cao gót sang chảnh bóng loáng bước ra, cởi bỏ lớp áo khoác ngoài là một chiếc váy cúp ngực nóng bỏng, thân thể nuột nà cùng khuôn mặt mềm mại với mái tóc đen buông xoã
"vũ kì, cô làm gì mà lâu thế, đang uống rượu mà"
cô ta hỏi"tôi vừa đến xem một người quen"
"người quen ư? đừng đùa chứ? cô từ lâu đã đâu còn quan hệ với gia đình bạn bè, người chị cô thân đã mất"
"là con trai chị ấy, tên chính quốc, lớn phết rồi năm nay đã tròn 18 đấy"
"nghĩa cô là dì nó sao? rồi muốn túm nó về à?"
"không, nhìn mặt phát ghét, giống hệt thằng ba nó"
"này, cô không phải vẫn oan ức vụ chị ấy mất ư? đã bao năm trôi qua rồi vũ kì à, đâu thể cứ để trong lòng được"
người chị thân thiết nhất của cô ta, vì đi theo người đàn ông tệ bạc kia mà hỏng cả tuổi trẻ, khi rời đi còn nhục nhã đem theo cục nợ của ông ta
cô ta đương nhiên ghét cậu, nếu khuân mặt có nét của chị ấy có khi cô ta đã xiêu lòng, xem nó có một cuộc sống sung sướng làm cô không chịu được
có phải khi làm tổn hại đến cậu thì người đàn ông
chính huân kia sẽ đau lòng khôngnhưng cô lại chẳng biết sống ở điền gia cậu chẳng là cái đinh ốc gì cả
cậu trên xe cứ nghĩ mãi, rõ ràng tai cậu nghe được bài hát đó mà, nhưng ai biết bài đó chứ?
"em nghĩ cái gì đấy" thái hanh gõ gõ vào vai cậu
"đâu có, vừa nãy ở bãi đỗ xe hình như có ma doạ em, lúc đấy vu vơ hát mà có giọng hát theo, rợn hết cả người"
"bảo lên xe luôn thì lười, chờ anh lùi xe ra cơ"
"bây giờ anh đang đổ tội em đó hả"
"không dám, ngoan, anh làm bác sĩ người chết sống đã thấy, đi với anh thây ma có sống dậy cũng không cần sợ"
cả hai tíu tít trên xe về, tới nhà đã là 1 giờ 30 sáng, hôm nay đi chơi quá khuya rồi
"thật may vì mai là chủ nhật, nếu không chắc chắn em sẽ ngất trên lớp mất"
"ngủ đi, em cứ nói tiếp chắc đến sáng chưa được giấc nào đâu"
hắn buồn ngủ díp cả mắt, đúng là căng da bụng trừng da mắt mà
cậu chui vào lòng hắn bĩu môi
"ngủ thì ngủ đồ xấu tính"
"xấu tính mai sẽ ăn thịt em"
cậu tét vào tay hắn
"bậy bạ"
cả hai chìm vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp, một ngày đã kết thúc như thế
khi người đàn bà lạ mặt kia về nhà, cô ta mở đèn lên, soi gương
đây không phải khuôn mặt cô ta
là khuôn mặt hao hao nét của chính quốc, hao hao nét của mẹ cậu
chính xác là mẹ cậu 90 phần trăm
BẠN ĐANG ĐỌC
bác sĩ kim, yêu em đi!
Romancebác sĩ kim-24 tuổi điền chính quốc-18 tuổi sau một lần được mẹ kim nhìn qua bức ảnh, bà đã rất ưng cậu và nhà điền đưa cậu đi như tống một món đồ vô dụng thế nhưng bác sĩ kim rất giàu, rất đẹp trai. vui lòng không chuyển ver và đăng tải truyện đi bấ...