22. tôi trân trọng em

18.2K 1.4K 332
                                    

người đàn ông kia bắt đầu cởi áo cậu, cậu giãy người, cố gắng cản trở những hành động phía trước, ông ta bị chọc giận, tức không chịu được bèn giật tóc cậu đập ra sau tường

"á" tiếng rên đau đớn của cậu

"khôn hồn thì ngoan ngoãn đi, tao còn thả mày sau khi làm xong, không thì mày sẽ chết trẻ đấy"

được rồi, cậu bất lực rồi, cậu nhìn về phía cánh cửa kia, ước gì có một người nào đó đến và cứu cậu ra nhỉ, cậu khổ lắm rồi, từ nhỏ tới giờ mỗi ngày đều là cậu khát vọng sinh tồn, khát vọng tồn tại, nhưng đến bây giờ, giá trị của cậu trong mắt mọi người không khác gì một đứa dơ bẩn

cậu đáng ra không nên xuất hiện trên cuộc đời này, gây cho mẹ thương tổn, ràng buộc bố với trách nhiệm

nước mắt trực trào qua đôi mắt u uất đầy nỗi buồn của cậu, dù sao tí nữa cậu cũng là người như thế mà.
cậu cố gắng giãy dụa dành sự sống, còn ông trời thì có trách nhiệm đổ mọi đau buồn lên người cậu à?

"cưng, khóc cũng đẹp"

ông ta sờ soạng khuân ngực cậu, liếm lên cố cậu, hắn còn cố ý sờ xuống phần dưới sau lớp quần tây của cậu

thái hanh, anh quay về rồi, nên em sẽ trả giá, liệu sau này anh có còn bên em không ạ?

bên kia thái hanh sốt ruột không kém, đã tan học lâu rồi mà cậu không về nhà, hắn gọi thì lại là thuê bao bận, gọi cho bạn bè thì không ai đi cùng cậu cả, cho đến khi gọi cho một cán bộ ở lớp, người bạn đó mới nói rằng hôm nay cậu cùng ba bạn nữa phải ở lại trực nhật

được rồi, trực nhật thì trực nhưng sao mà lâu thế, đã mấy tiếng rồi, hắn sốt ruột hỏi hôm nay có chuyện gì xảy ra không

cô lớp trưởng kia lưỡng lự một hồi, dù sao cô cũng là con người hiền lành, không dám mách thầy cô sợ mình cũng bị bắt nạt, nhưng giờ nhỡ cậu xảy ra
chuyện gì, thì đúng là cắn rứt lương tâm đành nói

"chính quốc bị bắt nạt học đường, chắc giờ cậu ấy vẫn ở lớp trực nhật một mình, hoặc có thể đang bị bắt nạt ở đâu đó"

hắn xanh mặt mũi, vội cúp điện thoại lái xe đến trường học tìm, khuân viên trường vắng tanh không còn bóng người, hắn chạy một vòng dưới sân gọi to

"quốc!!!! trả lời!!!"

nhưng không một ai đáp lại hắn cả, trèo đến tầng hai thì gặp bác bảo vệ đang kiểm tra

"xin hỏi anh tới đây có việc gì sao?"

"giờ này có còn học sinh hay giáo viên nào ở đây không ạ?"

"cậu tìm học sinh à, tôi cũng không chắc nhưng bây giờ chỉ có mỗi một phòng có người thôi, là lầu bốn phòng thứ hai từ cầu thang rẽ vào, lên đó xem thử đi"

"cảm ơn bác ạ"

hắn chạy vội lên tầng bốn, chưa kịp làm gì đã nghe thấy tiếng đàn ông bên trong vọng ra

"thằng chó khốn khiếp này, mày lì phải không"

hắn biết là bên trong có chuyện, bây giờ cứu người là trên hết, có là chính quốc hay không vẫn phải cứu, nhưng hắn mong cậu chỉ là đi ăn đi uống quên mất thì giờ, chứ không phải vướng vào rắc rối nào đó

bác sĩ kim, yêu em đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ