chính quốc thấy bất ngờ, à... thì ra là cô ấy muốn nói đến chuyện này
"cô cảm thấy cô giống mẹ cháu lắm à"
cô ta cười điên dại
"xem khuôn mặt này đi, chính là mẹ mày đấy"
cậu cười hiền
"cháu biết mà, cô trông giống mẹ cháu, nhưng cháu chắc là sau khi nhìn kĩ cô, thì hoàn toàn chẳng có hi vọng gì cô là mẹ cháu cả"
cậu đưa hẳn chiếc dù vào tay cô ta
"xem ra cô ở đây rất lâu rồi, cháu nói thật đấy, cô cầm lấy chiếc ô và về nhà đi, còn cô ghét cháu hay gì cháu cũng chẳng thể nói gì nữa rồi"
"vì sao? chẳng phải mày có thể ngay tại đây, bỏ tao đi mà"
"vì cô giống mẹ, chắc vậy, cháu không muốn nhìn thấy mẹ khổ, thực vừa ý, cô lại giống mẹ cháu, đó là lí do cháu không thể tức giận hay làm gì cô cả"
"sống bằng tình yêu để thoát khỏi xã hội thối nát này sao, mày giống chị ấy đấy, nhưng ngu ngốc, những người như mày người ta cũng chẳng nhìn bằng nửa con mắt"
"vậy cô cứ chờ xem, cô à, người hôm đó giết chết bố cháu, là cô phải không?"
"mày biết thì sao? tao cũng chẳng vào tù được, bởi vì tao chỉ là kẻ tiếp tay thôi, con đàn bà ngu ngốc kia mới chính là kẻ mù quáng giết chết chồng, tao chỉ là làm cho kế hoạch hoàn mĩ hơn thôi"
"sao? mày hận tao à, đúng chứ? con trai nhà họ điền mà, thấy bố chết lại có thể nằm im à, sao mày không giết tao đi khi mày đã biết hết sự việc"
cậu nhìn thẳng mắt cô ta, đôi mắt chứa sự hận thù, cùng lạnh lùng.
đôi mắt của mẹ chưa bao giờ như vậy, mẹ hiền lành và có đôi mắt rất đẹp, mắt của mẹ luôn nhìn mọi người một cách trìu mến và nhẹ nhàng
"cháu không muốn làm gì cả, bố cháu chỉ là đang nhận một hình phạt thích đáng cho những gì ông ấy làm, và với cháu, cô cũng chỉ là một người thực hiện hình phạt ấy sớm hơn mà thôi"
"nhưng cô đừng dùng khuôn mặt này để dồn ép cháu, đó không phải là điều cô nên làm đâu"
"mày lấy đâu ra can đảm đó để thách thức tao?"
"can đảm?"
"cháu thì không, nhưng kim thái hanh chắc chắn có can đảm đè nát cô, chỉ là..anh ấy chưa thích chẳng hạn"
cậu vẫy tay đi về, một cuộc nói chuyện chẳng có gì vui vẻ nhưng với cậu lại thật nhẹ lòng, cậu có thể yên tâm
vì mụ điên ấy không phải mẹ cậu.
kim thái hanh bên kia cũng bị quấy rầy không kém, phu nhân điền có vẻ gây khó dễ cho hắn nhiều hơn, khi di chúc của nhà họ có đề một chỗ, rất chướng mắt với bà ta
thế mà tên họ điền kia, vẫn để cậu thừa hưởng một miếng đất cùng căn biệt thự đắt đỏ gần biển, ông ta chính là vẫn không quên tích đức một chút nhỉ
nhưng bà ta phát điên, bà ta biết miếng đất đó cũng chẳng phải ông tình nguyện, mà là ông nội điền ghi rõ, lô đất đó phải là của điền chính quốc
BẠN ĐANG ĐỌC
bác sĩ kim, yêu em đi!
Romancebác sĩ kim-24 tuổi điền chính quốc-18 tuổi sau một lần được mẹ kim nhìn qua bức ảnh, bà đã rất ưng cậu và nhà điền đưa cậu đi như tống một món đồ vô dụng thế nhưng bác sĩ kim rất giàu, rất đẹp trai. vui lòng không chuyển ver và đăng tải truyện đi bấ...