Phần 24

3.4K 8 0
                                    

Từ ngày Thằng Dũng theo mẹ về lại Sài Gòn, Út Dung bỗng chốc thay đổi thành 1 con người khác hẳn với bản tính thường ngày của nàng. Nếu trước kia nàng vui tươi và tinh nghịch bao nhiêu thì bây giờ nàng lại ưu tư và sầu muộn bấy nhiêu. Mà Thằng Dũng về Sài Gòn mới có 3 ngày thôi chờ mấy ?? Vậy mà với những người đang yêu, như Út Dung, thì 3 ngày ngắn ngủi cũng chẳng khác chi ba năm trời đằng đẵng.

Là một cô giáo trẻ và có ăn học, dĩ nhiên Út Dung cũng thừa biết mối quan hệ giữa nó & Thằng Dũng là mối quan hệ không bình thường và không được mọi người chấp nhận.. nhưng chẳng hiểu sao trái tim của nàng vẫn luôn đầy ắp hình bóng của đứa cháu ruột thịt... từng ánh mắt, nụ cười, những nụ hôn và vòng tay ấm áp.. những lần ân ái tuyệt vời cùng nhau lên đỉnh vu sơn làm sao nàng có thể quên được. Tình yêu là không biên giới và nỗi nhớ cũng chẳng bình yên.

Khi người ta yêu, người ta luôn nhìn đời bằng một cái nhìn chỉ toàn màu hồng rực rỡ và lãng mạn.. nhưng khi buồn người ta lại chỉ thấy bên mình một màu u ám, buồn bã và cô đơn. Út Dung cũng thế. Từ ngày Thằng Dũng đi rồi, nàng cứ ra vô thơ thẩn như người mất hồn, đôi mắt nặng trĩu 1 nỗi buồn và trái tim luôn thổn thức gọi tên một người.. một người mà nàng đang rất nhớ nhung và mong gặp mặt.

Bà bảy vốn là một phụ nữ từng trãi, nhiều kinh nghiệm và rất tinh tế trong nên bà chẳng khó khăn gì để không nhận ra những thay đổi ở đứa con gái út của bà. Con nhỏ trước nay có ưu tư và sầu muộn thế đâu ? Hay là nó đang yêu một anh nào nên đâm ra lơ ngơ như thế ? Bà dám chắc rằng nàng út đang yêu một ai đó nhưng có cho vàng bà cũng thể nghĩ ra chàng bạch mã hoàng tử của cô út lại là.. Thằng Dũng – cháu ngoại của bà.

Chỉ có ông bảy là cảm thấy thoải mái từ khi Thằng Dũng về trên đó, lúc còn ở đây tối ngày nó cứ quấn quýt bên Út Dung làm ông đôi lúc chợt thấy thèm thuồng cái body tươi mát của Út Dung cũng chẳng dám bén mảng tới gần nó mà tìm cơ hội đụng chạm hay sờ mó tí chút cho đỡ thèm. Mà cũng lạ, kể từ cái đêm ông làm tình với con Dung trong phòng ngủ của nó, giây phút hoan lạc trôi quá tuy ngắn gủi nhưng cũng khiến cho cái máu dâm đãng cũa một lão nông lực điền ngày càng trỗi dậu mạnh mẽ hơn. Lúc nào lão 7 cũng cảm thấy thiếu thốn và mỗi ngày.. cứ phải giương mắt ếch ra mà nhìn con út ngon lành và tươi hơn hớn dạo qua dạo lại trước mặt với cặp bưởi căng tròn trắng mịn và cái mông vun đầy là ông bỗng thấy tứa nước miếng đầy mồm nhưng phải cố nén lại, nếu chẳng có ai ở nhà có khi ông đè con út ra mà làm bậy như hôm trước cũng nên.

Buổi tối khung cảnh miền quê vốn đã buồn lại càng buồn hơn với tiếng ếch nhái côn trùng kêu ra rả suốt năm canh. Thi thoảng trong đệm tối im ắng vang lên tiếng chó sủa ma ăng ẳng. Ngoài cánh đồng xa lâu lâu lại có ánh đèn pha của 1 tay soi cá nào đấy quét ngang nền trời đen mịt làm ánh lện 1 tia sáng hiếm hoi.. rồi vụt tắt, trả lại cho màn đêm một màu đen quen thuộc & vĩnh hằng.

Mỗi tối, khi còn Thằng Dũng ở đây hai dì cháu thường hay cùng nhau đi dạo vòng vòng ngoài con đê mát lạnh bởi những cơn gió thổi lộng từ ngoài con sông rộng. Và cũng lắm khi Thằng Dũng nghịch ngợm siết chặt nàng trong vòng tay mạnh mẽ của nó và hai người trao cho nhau những nụ hôn thật dài đầy mật ngọt. Kỉ niệm còn tươi nguyên như thế mà nay người ở nơi đâu ?! Lối mòn kỉ niệm vẫn còn đầy những dấu chân quen thuộc mà hơi ấm người yêu vẫn như phảng phất quanh đây.

Vùng quê yên bình (26+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ