Địa điểm mà An Nguyên Lý Mỹ hẹn gặp Tiêu Kính Lâm là ở ngoại ô thành phố, trong lúc bọn họ quen nhau đã từng đến đây leo núi ngắm cảnh, sau đó lại ở bên hồ tổ chức tiệc nướng BBQ, hồi ức tốt đẹp lúc trước giờ lại trở nên ảm đảm, mất đi màu sắc tươi đẹp vốn có.
An Nguyên Lý Mỹ đứng bên cạnh hồ nước, thần sắc sâu kín mà nhìn phong cảnh tú mỹ ưu nhã trước mặt, hôm nay nàng mặc một chiếc váy màu vàng nhạt dài tới đầu gối, cùng với áo khoác len mỏng màu trắng, mái tóc đen dài khẽ bay trong gió, thiếu nữ cả người mỹ đến giống như bước ra từ truyện tranh.
Nghe được tiếng bước chân, thiếu nữ quay đầu lại đối với nam nhân đang chậm rãi đi tới nở nụ cười rạng rỡ, thiếu nữ giống như thời tiết mùa xuân vậy, đem lại cho người ta cảm giác dịu dàng ấm áp.
"Anh rốt cuộc tới rồi."
Nam nhân ở thiếu nữ trong trẻo nhu hòa tiếng nói dừng bước chân, đứng cách nàng khoảng hai mét, trên mặt tràn đầy áy náy. Tay nam nhân ở trong túi quần nắm chặt, nhìn về phía thiếu nữ, ngữ khí kiên định mà nói: "Tiểu Ưu, thực xin lỗi, anh cảm thấy tính cách của chúng ta không hợp nhau, chúng ta....... chia tay đi."
Nghe người mình yêu nói muốn chia tay với mình, trái tim nàng như bị bóp nghẹt lại, một tháng trước, nàng bàng hoàng bất lực, bởi vì bản thân nảy sinh tình cảm không nên có với Tiêu Kính Lâm mà tự trách không thôi, nội tâm vô cùng mâu thuẫn, nàng dùng một tháng thời gian để suy nghĩ, cuối cùng thật vất vả mà thừa nhận tình cảm của bản thân, vì người mình yêu mà nghĩ tới việc từ bỏ việc báo thù, thế nhưng đối phương hiện tại lại hướng nàng nói chia tay.
Nguyên lai thật sự giống như lời bọn họ nói, ngắn ngủi một tháng thời gian mà thôi, Tiêu Kính Lâm liền đem hứng thú hướng về phía nữ nhân khác.
Trong nháy mắt An Nguyên Lý Mỹ cảm thấy bản thân thật giống một vai hề bi ai, rối rắm cùng với nỗi thống khổ của nàng ở trong mắt người khác lại giống như một trò cười, tình yêu của nàng vừa mới chớm nở đã bị tàn nhẫn dẫm nát, biết rõ đối phương là người mà bản thân tuyệt đối không thể yêu , chính là nàng lại động lòng với sự quan tâm yêu thương của hắn, liền ngay cả việc báo thù cũng từ bỏ, cuối cùng nàng nhận lại được cái gì......
An Nguyên Lý Mỹ tan nát cõi lòng mà yên lặng nhìn chăm chú nam nhân trước mắt, muốn đem bộ dáng hắn khắc sâu ở đáy lòng. Nàng đã đánh giá sai tầm quan trọng của bản thân đối với Tiêu Kính Lâm mà đi nhầm một bước, hơn nữa cao tầng của tổ chức không có trải qua đồng ý của nàng mà tự tiện triển khai hành động, đem khoảng cách giữa hai người đẩy đến càng xa, như cách xa nhau muôn sông nghìn núi.
Nàng đánh cuộc sai rồi....... An Nguyên Lý Mỹ ở trong lòng cười khổ, đứng xoay lưng lại với nam nhân, làm hắn không thể nhìn thấy biểu tình của nàng lúc này , ngữ khí bình thản hỏi: "Anh sáng sớm từ trong thành phố chạy tới nơi này chính là vì cùng em nói những lời này?"
Tiêu Kính Lâm gục đầu xuống, thấp thấp mà trả lời : "Còn có, thực xin lỗi, là anh không tốt, em xứng đáng với người đàn ông tốt hơn."
"Cảm thấy xứng hay không xứng chỉ là phán đoán chủ quan, em không cần anh thay em quyết định." An Nguyên Lý Mỹ ra tiếng đánh gãy lời hắn nói, bầu không khí thoáng chốc lâm vào trầm tĩnh, nàng lặng im vài giây, cuối cùng quyết định nói ra nghi vấn trong lòng: "Là Tả Hiểu Nam?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Mị Nhục Sinh Hương
RomanceTác giả : Tô Nặc Cẩm Thể loại: xuyên nhanh, hệ thống, sắc, cao h, nữ phụ Làm 1 nữ phụ trong H văn, Cố Minh Nguyệt thật sự rất căm tức. Bị 1 đoá bạch liên hoa giả tạo, xét về phương diện nào cũng không bằng nàng: nhan sắc, vóc dáng, địa vị, tài hoa...