Bên tai có tiếng ù ù, trên mặt ngưa ngứa, như thể có sâu đang bò trên da mặt. Ánh mặt trời chiếu xuống gương mặt, khẽ rung động như con ong. Bách Lý Quyết Minh giần giật mí mắt, mở bừng mắt ra. Vừa tỉnh lại, trước mắt trắng xóa, chói đến mức phát đau. Bách Lý Quyết Minh giơ một tay che mắt lại, một tay đuổi con ruồi đậu trên mặt đi. Một lúc lâu sau, trước mắt cuối cùng cũng rõ ràng, y nhìn thấy nắp quan tài gỗ mun hé mở, bên ngoài là cỏ dại xanh xám, hài cốt tan tành, và những nấm mồ chen chúc dồn lại một chỗ.
Đây là đâu... Y ngồi trong quan tài, đầu óc ngẩn ngơ.
Ký ức rào rào ập về như một đàn quạ, biển lửa Bão Trần Sơn lóe lại trong đầu. Y là ác quỷ, nếu không được siêu độ thì phải bị phong ấn, vì sao lại ở đây? Cúi đầu quan sát bản thân, xác thịt vẫn bình thường, chỉ hơi cứng ngắc, xoay xoay cổ tay, khớp xương phát ra tiếng răng rắc, dần dần linh hoạt hơn. Ánh nhìn dời xuống, trông thấy đồ tùy táng bên người —— Một tấm gương đồng nạm bạc, và vài cuốn sách da lam.
Y nhíu mày, cầm gương nhìn, bên trong phản chiếu một gương mặt trắng bóc lại xa lạ. Con ngươi đen tuyền, lông mày khá sắc bén, có vài phần ngang tàng. Y toét miệng cười, để lộ ra một chiếc răng khểnh, trông rất trẻ tuổi, lại còn có vài phần giống thân xác trước đây của y. Bách Lý Quyết Minh gập gương lại, mở sách ra. Đây là một cuốn gia phả, y xem mấy lần, chẳng thấy gì hứng thú, lại giở một cuốn khác. Đây lại là một cuốn truyện ký, viết về một người tên Tần Thu Minh, có lẽ chính là chủ cũ của thân xác này.
Người này có chút năng lực, dòng dõi không cao quý, đến từ một hộ sa cơ ở Hoài Tả, lại đánh bại liên tục ba mươi con cháu vọng tộc, tiên môn nổi danh bằng Thiên Tiên Hỏa Pháp tại Tông Môn Đại Bỉ (Cuộc đấu dành cho các môn phái). Đám heo chó tiên môn này, xưa nay luôn đánh giá một nhân vật nào đó bằng dòng dõi, quý tộc lũng đoạn tuyệt kỹ đạo pháp, lưu truyền các đời. Chàng trai thuộc dòng tộc sa cơ này lại có thể nổi bật vậy, thật không đơn giản. Trong lòng Bách Lý Quyết Minh tán thưởng thêm phần nào, tiếp tục đọc. Phía sau viết y hành tẩu tứ phương, diệt quỷ trừ tà, nhất thời đắc ý. Chỉ là tên tiểu tử này trời sinh kiêu căng, không coi người ta ra gì, danh môn kết giao với y, đa số đều bị y nhìn bằng nửa con mắt, cả đám người thù địch. Đã vào đời đôi ba năm, độc lai độc vãng, không có nổi một người bằng hữu.
Tính cách này cũng giống y, Bách Lý Quyết Minh cười. Khi y vẫn chưa bị vạch trần thân phận ác quỷ, hơn phân nửa những thế tộc kia đều không ưa y. Đành chịu, y xưa nay mắt cao hơn đầu, đám thỏ đế tiên môn kia, y cũng chẳng ưa tên nào. Trước đây bọn chúng chạy hùng hục tới Bão Trần Sơn muốn y nhận đồ đệ, ba hoa chích chòe tâng bốc đệ tử được dẫn đến, nói gì mà căn cốt độc đáo có thể gọi là thượng phẩm. Bách Lý Quyết Minh nhìn một cái, uể oải nói: "Xấu quá, không nhận." Sau đó bọn chúng lại đưa thiếu niên tuấn tú nổi danh Giang Tả, nghe nói ra khỏi cửa là phải mang theo cái xe đẩy, chuyên môn đựng trái cây người ta ném tới. Bách Lý Quyết Minh cạo răng, nói: "Nam, không nhận." Cuối cùng bọn chúng gửi một cô nương tới, gương mặt vóc dáng không tồi, đáng tiếc mắt hơi có vấn đề, cứ chớp chớp với y, còn nói không làm đồ đệ, làm vợ y cũng được. Mặt y liền dữ tợn, chửi cho người ta chạy biến.

BẠN ĐANG ĐỌC
[On-going] Edit | Độ Ách - Dương Tố
General FictionĐộ Ách Tác giả: Dương Tố Tình trạng: On - going Edit + Beta: Lợn Nguồn: Trường Bội Tag: niên hạ, tiên hiệp, chính kịch, kinh dị Tóm tắt: Ta có nghiệt đồ, xinh đẹp vô song Văn án Tám năm trước, Đan Dược trưởng lão Bão Trần Sơn Bách Lý Quyết Minh bị c...