I..

3.9K 215 3
                                    

"Đôi lúc những thứ danh nghĩa tạm bợ lại khiến người ta say đắm hơn những thứ chân thành. Có lẽ do dòng thời gian quá vội đã khiến con người ta quên mất chạy chậm lại mà cảm nhận sự chân thành xung quanh..."

Sáng hôm sau
Bầu trời hôm nay đón ngày mời bằng một cơn mưa và một bầu trời không chút ánh nắng, không quá tối tăm một ánh sáng vừa đủ, nó khiến những người đơn phương thật dễ chịu với thời tiết này..Lisa có lẽ cũng vậy...

Lisa thức từ sớm, ngồi trên thành cửa sổ ở phòng mình, một chân thả lỏng xuống đung đưa tùy ý. Từng cơn gió pha vào mưa hắt vào cửa sổ, chắc có lẽ mưa và gió đang muốn hôn nàng nên tranh giành đến mức có nhưng cơn gió rít lên thành tiếng nhưng vẫn không chạm được tới nàng. Lisa chăm chú đọc sách, chợt có một giọng nói ấm áp giữa cơn mưa lạnh giá buổi sáng nay..

-Lisa...lạnh...

Lisa mỉm cười, chuyển quyển sách đang đọc dang dở sang một bên tay rồi chỉ tay xuống giường biểu thị cho người đang đứng ngoài cửa bước vào đây mà nằm xuống. Lisa chỉnh điều hòa, để không khí ấm lên khiến Chaeyoung vừa đặt lưng xuống giường đã lim dim mắt, rồi ngủ thiếp đi.

Lisa cũng khó hiểu tại sao nàng lại sang phòng mình...Đột nhiên tiếng chuông điện thoại đâu đó reo lên, không phải của nàng vì âm thanh có vẻ xa. Chợt hiểu tiếng chuông điện thoại từ đâu phát, nàng lắc đầu, rời khỏi vị trí ưa thích mà bước sang phòng bên cạnh nhẹ nhàng lay con người đang nhắm nghiềm mắt kia dậy

-Chaeyoung...anh Alex gọi cậu này mau dậy nghe này..

-uwmmmm...-Chaeyoung nhấc người dậy, Lisa đưa tay xuống người nàng giúp nàng ngồi dậy. Nhưng nàng không ngồi dậy mà lại nằm lên đùi Lisa và nằm gọn trong vòng tay Lisa.
Lisa mỉm cười có chút chua xót, giá như...người này trong lòng nàng mãi nhỉ, chắc hẳn nàng phải trân quý lắm. Dù chưa danh phận nhưng nàng đã luôn đối xử với Chaeyoung hết mực chu đáo huồng hồ gì....nếu là người yêu của nhau..."Đúng thật là mỉa mai mà"..

-Lisa... cậu ổn không ?

Câu hỏi đặt ra khiến nàng có chút giật mình, không biết từ lúc nào mà nàng đã quên mất che giấu đi ánh mắt buồn bã của mình đã vậy đôi mắt còn thêm phần ngấn lệ... không khỏi khiến Chaeyoung lo lắng mà quan tâm..

-Hả...à...tớ không sao, anh Alex gọi cậu này-Lisa vừa nói vừa đưa chiếc điện thoại ngừng reo từ lúc nào, Chaeyoung mỉm
cười vì gương mặt ngơ ngác của Lisa khi không biết điện thoại tắt từ lúc nào

-anh ấy gọi tớ dậy thôi, không có gì quan trọng đâu. Hôm nay tớ có hẹn với anh ấy.

Lisa nghe xong cũng gật đầu đã hiểu, vội buông vòng tay của mình ra về lại vị trí ưa thích của mình

-Cũng phải, dù sao hôm nay chúng ta cũng được nghỉ cả ngày mà.

Miệng thì nói chuyện với Chaeyoung, nhưng mắt Lisa vẫn chăm chú vào phần sách mình đang đọc dang dở khi nãy

Chaeyoung lúc này đã ngồi dậy, nhưng vẫn chưa chịu rời xa chiếc giường của Lisa. Nàng vẫn ngồi đấy mà ngắm nhìn nhan sắc của Lisa, không biết vì sao nhưng lại cuốn hút nàng đến lạ.

[Hoàn] [Chaelisa] Thời gian...không thể thay cậu mở lời!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ