Chương 10: Sao nhỏ

117 6 0
                                    


Giang đội trưởng đen mặt, nghiêm túc nhìn cô, "Cái gì mà thuê tháng hay không thuê tháng, tôi là cảnh sát nhân dân, xưa này chưa từng thực hiện loại giao dịch nam nữ không đứng đắn này!"

Ninh Kim Ngưu tò mò, "Không đứng đắn chỗ nào?"

Giang Thiên Yết trừng mắt, "Thuê tháng gì đó chính là không đứng đắn!"

"Vậy thì... thuê năm?" Ninh Kim Ngưu có chút phiền não, "Thuê năm đắt lắm đó, mà cũng đâu cần phục vụ thời gian dài như vậy, nhiều nhất là thêm cái hậu mãi là được rồi."

Nghe cô nói đến ra hình ra dạng, chắc hẳn không phải là lần đầu thực hiện loại giao dịch không đứng đắn này rồi.

Giang Thiên Yết mặt đen như đáy nồi, nhanh chóng đánh gãy lời cô đang thao thao bất tuyệt, "Không chấp nhận cho thuê tháng, nhưng có thể lập giao dịch ngắn hạn."

Ninh Kim Ngưu ánh mắt sáng ngời, "Tiền thuê tính như thế nào?"

Giang Thiên Yết bình tĩnh nhìn cô chằm chằm nửa ngày, rốt cuộc mở miệng trả lời, "Không cần trả tiền, chỉ cần có qua có lại."

Anh chậm rãi nói rõ ý đồ của mình, "Cô cũng vừa nghe rồi, ông nội hy vọng tôi tìm bạn gái nhưng tôi không có ý định này, cho nên cần một người có thể giả làm bạn gái, thực hiện giao dịch, tôi cũng giả làm bạn trai của cô, có vấn đề gì không?"

Ninh Kim Ngưu nghiêng đầu, nhịn xuống xúc động muốn dùng tay tính tiền, "Nhưng tôi cảm thấy tôi đắt hơn anh."

Giang Thiên Yết nhướng mày, "Tôi cao hơn cô."

"Tôi trắng hơn anh." Ninh Kim Ngưu kéo lên một đoạn tay áo, đem cánh tay trắng nõn duỗi tới trước mặt anh, "Đây, anh xem đi, trắng hay không?"

Giang Thiên Yết rũ mắt nhìn, giả vờ như muốn bắt lấy tay cô cắn một cái, Ninh Kim Ngưu nhanh chóng rụt tay lại, trừng lớn hai mắt nhìn anh cảnh giác, "Anh muốn làm gì?"






"Muốn tính giá, dù sao cũng phải cho người ta nếm thử hương vị chứ?"

Ninh Kim Ngưu không chịu thua, "Anh nói bậy, chọn thịt heo còn phải nhìn nhan sắc heo sao?"

Giang Thiên Yết sửng sốt, lập tức nghiêng đầu đi, cố gắng ngăn chặn xúc động muốn cười thật to.

Biết mình nói sai rồi, Ninh Kim Ngưu hầm hừ hai tiếng, không cam lòng giậm giậm chân, "Anh đừng cười tôi, nói một tiếng được hay không?"

Giang Thiên Yết lập tức điều chỉnh sắc mặt ngay ngắn lại, duỗi bàn tay to đến trước mặt cô, "Hợp tác vui vẻ."

Ninh Kim Ngưu cười cong đôi mắt, hai ngón tay nắm lấy ngón tay cái của anh, lắc lắc một chút, "Hợp tác vui vẻ."

Giang Thiên Yết nhìn cách bắt tay độc đáo của cô, nhướng mày không nói gì.





Trong đầu anh chỉ còn lại suy nghĩ, "Quả nhiên, trắng thật!"

Màu da đối lập như thế này, khiến anh cảm thấy mình giống như dân Châu Phi vậy.

Đúng lúc này, điện thoại Giang Thiên Yết đang đặt trên bàn vang lên.

Anh thở dài một hơi, "Ông nội?"

Vừa nói, anh vừa nhìn thoáng qua Ninh Kim Ngưu, "Đúng vậy, con đang đi làm... Phải gặp hôm nay sao? Được, để con hỏi một chút."

Ninh Kim Ngưu miệng nhỏ đang từ từ uống nước giống y hệt con chim, ở bên cạnh vừa uống vừa nhìn anh một cái.

Giang Thiên Yết hạ thấp âm thanh, "Ông nội của tôi hôm nay muốn gặp cô, có rảnh không?"

Ninh Kim Ngưu chớp chớp mắt, "Hôm nay? Nhanh như vậy sao?"

Tiến độ phát triển cũng nhanh quá rồi.

Trên thực tế nửa giờ trước, cô còn chưa biết tên anh là gì đâu.

Giang Thiên Yết thực ra lại không cảm thấy nhanh, hai người không phải yêu đương, giao dịch đạt thành bất cứ khi nào cũng có thể có hiệu lực, không tồn tại vấn đề tiến độ.

"Không thành vấn đề." Ninh Kim Ngưu đáp một tiếng.

Người bên đầu kia điện thoại không ngừng thúc giục, Giang Thiên Yết ho nhẹ, "Được, hôm nay con sẽ mang cô ấy đến gặp ông."

Hiện tại mới ba giờ, Giang Thiên Yết muốn xử lý công việc, Ninh Kim Ngưu liền ngồi ở một bên, an an tĩnh tĩnh xem bản thảo, rất có cảm giác vài phần năm tháng tĩnh lặng.

Mười phút sau, Ninh Kim Ngưu mất kiên nhẫn bắt đầu nhìn xung quanh, xem anh xử lý công việc.

Giang đội trưởng không dao động.

Lại qua mười phút, Ninh Kim Ngưu chán muốn chết bắt đầu ở trên ghế đung đưa lúc lắc, muốn khiến anh chú ý.

Giang đội trưởng nhẫn tâm tiếp tục không dao động.

Ninh Kim Ngưu chép chép miệng, đi đến phía sau anh, lại nhoài người lên phía trước xem anh làm việc.

Giang Thiên Yết thở dài, quay lại nhìn cô một cái, "Muốn làm gì?"

GIANG ĐÔNG ÔM TRĂNG SÁNG   ***CHUYỂN VER KIM NGƯU_THIÊN YẾT****Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ