Khi Kỳ Duyên lái xe đến dưới nhà Minh Triệu, phát hiện xe của Hoàng Anh đã ở đây, cũng biết nhất định Hoàng Anh đang đợi các cô. Kỳ Duyên nháy mắt với Minh Triệu một cái, sau đó cười cười, ý tứ muốn nhắn nhủ trong đó rất rõ ràng: chồng chị thật "tích cực". Minh Triệu cười một tiếng đáp lại Kỳ Duyên. Cô cũng không nghĩ tới Hoàng Anh thật dụng tâm đối với Kỳ Duyên như vậy, có phải không có được đều là tốt nhất hay không đây? Cô cũng chưa từng thấy Hoàng Anh chờ mình mỗi khi cô đi công tác trở về, rất lâu đều là chính cô tự trở về từ sân bay, sau khi trở về bất kể mệt mỏi thế nào cũng sẽ nấu cơm cho Hoàng Anh. Khi hai người đi tới cửa nhà, Minh Triệu ngừng lại, nói:
"Duyên..."
Nhưng mà, mỗi khi cô suy nghĩ nói một ít chuyện cùng Kỳ Duyên lại không tìm ra từ ngữ để diễn tả. Ở trước mặt Kỳ Duyên, cô luôn là bối rối ngôn ngữ. Thật ra thì trong lòng cô ngại, cô không hề muốn Kỳ Duyên tiến vào cửa cái nhà này. Cô sợ Kỳ Duyên sẽ khó chịu khi ở trong không gian có Hoàng Anh cùng mình. Kỳ Duyên biết Minh Triệu muốn nói điều gì, vì vậy cười nói:
"Không quan trọng, chỉ cần có liên quan tới chị, bất kể là trước kia hay là tương lai, em đều có hứng thú đi tìm hiểu"
Kỳ Duyên biết mình cũng không phải là một tình nhân tùy ý ghen tuông không nói đạo lý, trong nhà có Hoàng Anh, nhưng mà cũng có quá khứ của Minh Triệu. Cô không muốn đi để ý quá khứ của Minh Triệu, bởi vì, hai người các cô muốn cùng nhau, là tương lai, mà không phải quá khứ một đi không trở lại kia.
Minh Triệu nghe lời của Kỳ Duyên, lo lắng trong lòng buông xuống. Cô không thể không thừa nhận, cô càng ngày càng để ý phản ứng của Kỳ Duyên, càng ngày càng để ý cảm thụ của Kỳ Duyên. Vị trí của Kỳ Duyên ở trong mắt của cô càng ngày càng nặng. Minh Triệu cho Kỳ Duyên một nụ cười, nhưng mà trong lòng thì khổ sở. Nếu như cô không có hôn nhân ràng buộc, có lẽ, cô thật sự có thể cùng Kỳ Duyên thật tốt yêu nhau. Chẳng qua là, nơi các cô muốn đi bây giờ, là nhà của cô cùng Hoàng Anh, có quan hệ vợ chồng chính thức cùng cô, là Hoàng Anh, mà cũng không phải là Kỳ Duyên mà hiện tại cô để ý.
Mở cửa nhà, một trận mùi thơm ngát nhào tới, tại sao có thể có một cỗ mùi thơm ngát đây? Minh Triệu theo bản năng nhìn xung quanh trong nhà một lần, cô bị hù dọa. Bên cửa sổ bày mấy bó hoa tươi, trên khay trà trong phòng khách cũng có, những nơi có thể trưng bày cũng để bình hoa khác nhau, cắm loại hoa khác nhau. Mùi thơm ngát kia, không thể nghi ngờ là từ những nơi đó tản ra. Mấy ngày cô không ở đây mà thôi, tại sao trong nhà liền biến thành bộ dáng này? Cô thật hoài nghi, đây có phải là nhà cô hay không.
Kỳ Duyên cũng bắt đầu quan sát nhà Minh Triệu, không phải là rất lớn, ba phòng hai gian, trang trí cũng không tệ lắm, nhưng mà cùng những thứ hoa trong phòng kia lộ ra có chút không đúng, trang trí là từ tay Minh Triệu, phong cách tương đối đơn giản ấm áp, mà những thứ hoa kia... nhìn phản ứng Minh Triệu cũng biết đây là tác phẩm vẽ rắn thêm chân của Hoàng Anh.
Trong nhà trưng bày chút hoa dĩ nhiên là tốt, nhưng mà loại hoa Hoàng Anh chọn là quá nổi bật quá tươi đẹp, lại làm cho phong cách đơn giản ấm áp có chút chẳng ra cái gì. Đáy lòng Kỳ Duyên buồn cười, thật không biết Hoàng Anh là nghĩ thế nào, muốn trưng bày một ít hoa cũng nên dùng một ít thanh lịch mà không phải hoa hồng tươi đẹp ướt át đỏ chói thế này.
YOU ARE READING
(Cover) Mê Điệp Tình Nhân Chiến - Triệu Duyên
RomanceThể loại: Bách hợp, hiện đại Couple: Triệu Duyên Nguồn: Trangtrang16