1. Chúng ta

2.1K 61 0
                                    

Cơn bão đang càn quét tất cả. Tiếng mưa ồn ào dội thẳng lên mái nhà, từng đợt sấm không đợi nhau mà vang lên dồn dập. Tiếng xe cộ ngoài đường nhỏ dần, chỉ còn lại tiếng mưa ồn ào bao trùm xung quanh, và tiếng những giọt nhỏ rớt rơi lã chã trên cửa sổ.

Bên trong căn phòng tối om, một thân hình cô đơn nằm cuộn tròn trong chăn, mồ hôi và nước mắt tuôn không ngừng. Miệng luôn kêu lên cái tên nào đó, rồi tỉnh dậy.

Gulf nhận ra mình đã mơ thấy giấc mơ này trăm nghìn lần, nhưng lần nào cũng đều là giật mình dậy lúc nửa đêm, bên cạnh là một khoảng trống, trống trãi đến đau lòng. Cậu hi vọng sẽ có ai ở đó cơ chứ. Những thói quen ấy một năm trước cậu đã dằn lòng mang vứt hết ở một xó trong tim, bây giờ chỉ vì một lần gặp lại mà ùa về. Chết tiệt, người đó không xứng để cậu phải quan tâm nhiều đến vậy, nhưng một năm qua, cậu vẫn ngày ngày dõi theo, để dày vò, thao túng, hết lần này đến lần khác khiến anh ta phải đau khổ đến tột độ.

Một năm, năm ngày nữa là tròn một năm.

Gulf nở nụ cười nhạt nhòa, đi đến phòng sách, cầm lên tấm hình đã cháy xén một nửa. Lúc đó cậu đã đốt hết tất cả những thứ liên quan đến anh ta, nhưng vô thức một giây nào đó lại vì đau lòng mà tự tay giành lại tấm hình này từ trong đống lửa. Đó là tấm hình đầu tiên hai người chụp cùng nhau.

Thật đẹp đôi, nhưng rồi người ta đâu thể hi sinh cuộc đời và tương lai mình ở bên cậu cả cuộc đời. Người ta bây giờ phải nối nghiệp gia đình, lấy vợ và sinh con trai đầu lòng. So với cậu đang tự đau lòng với tấm hình này ở đây, thì có lẽ người ta sau này sẽ say giấc cùng một người phụ nữ khác, đầu giường là tấm hình cưới đắt đỏ đến đáng ghét.

Nước mắt vô thức lại rơi, cậu đưa tay quẹt đi giọt nước nóng hổi trên má mình, gương mặt lại trở lại dáng vẻ bất cần. Đặt tấm hình xuống bàn, cầm điện thoại lên gọi cho Finet - cánh tay trái đắc lực trung thành, là tài xế và là đàn em mà cậu tin tưởng nhất.

"Gửi cho anh ta đi"

"Vâng"

___________________________

Hiện tại đã là ba giờ sáng. Anh vẫn còn đau đầu với một mớ những cảm xúc hỗn độn. Đối diện với màn hình máy tính đang mở tệp tài liệu được gửi từ một tài khoản vô danh, Mew xoa xoa hai bên thái dương rồi ngả người dựa vào ghế

"Em nhất định phải làm vậy sao Gulf"

Bằng cách nào đó, Gulf đã có được tệp tài liệu bí mật của công ty con ở Chiang Mai. Mew biết Gulf sẽ làm gì, nhưng anh không muốn cứ phải đối đầu với người mình yêu như vậy. Xung quanh đã có rất nhiều phiền phức, anh không muốn bản thân một ngày nào đó lại phải theo thói quen mà nảy sinh sự nghi ngờ cũng như đề phòng với cậu.

Anh đóng máy lại, trở về phòng ngủ, đốt nến thơm lên. Trước đây vì anh thường xuyên bị mất ngủ nên cậu luôn để nến thơm trong nhà. Cho đến giờ, không còn cậu ở bên nữa, nó vẫn ngang nhiên trở thành thói quen không bỏ được. Chỉ cần đốt lên, mùi hương đó sẽ xoa dịu anh phần nào, ít nhất khi mơ màng trong tiềm thức, mùi hương ấy sẽ khiến anh có cảm giác cậu đang bên mình, nếu không thì sẽ không thể nào chìm vào giấc ngủ. Anh nhớ cậu, nhớ đến phát điên lên.

☁️Năm tháng ấy chân thành☁️ (END)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ