32. Bắt người

549 29 0
                                    

Ran ngơ người ra, bộ dạng đắc thắng giờ lem nhem như một gã say vừa lộn vào vũng bùn đất đỏ. Hắn nhìn Mew rồi lại nhìn Ertin, hai mắt đầy những tơ máu đỏ hoe đỏ hoét. Hắn nhìn kỹ lại một lần nữa vào giấy tờ, đúng là tên hắn ở đây, tên Mew ở kia, sao có thể như vậy được chứ? Tên người Tây này rốt cục cũng là người của Mew thôi sao?

Mew ngồi xuống ghế, điềm tĩnh và đáng sợ. Anh hất mặt với Ertin, hắn lại lôi ra một đống giấy tờ, mỗi lần hắn đặt một tệp hồ sơ lên bàn lại làm tim Ran hụt thêm một nhịp. Ran lật dở từng trang một ra xem, như không tin vào mắt mình.

Mew chỉ tay vòng vòng lên trần nhà

“Không chỉ tất cả cái chỗ này là của tôi, mà cả cơ ngơi cuối cùng của cậu, cũng là của tôi. Phải cảm ơn tôi đi khi cái công ty Olin nhỏ bé ấy được tôi mua lại. Cậu mất hết rồi.”

Ran mặt mày chuyển từ xanh tái đến đỏ đậm, tay nắm chặt lại đập mạnh xuống bàn. Tất cả những gì hắn đang tự hào nắm trong tay một phút đã đổ sụp trong tay Mew. Hắn lao vào Mew như muốn xé tan anh ra.

Cùng lúc đó, Dan đạp cửa bước vào. Ra lệnh cho đàn em túm cổ Ran lên

“Tao cho mày bao nhiêu thời gian rồi? Khi nào mày mới trả tiền cho tao?”

Mew đút tay vào túi quần cười khinh bỉ

“Thì ra cậu cũng nghiện ngập như lão già kia. Không lâu đâu, tất cả các người cũng sẽ đều phải trả giá”

Ngay lập tức, Ran bị đám đàn em của Dan đánh cho một trận nhừ đòn. Trong tiếng giẫm đạp, hắn hét lên

“Nếu tao phải trả giá thì thằng người yêu của mày cũng phải trả giá cho những việc mày làm với tao”

_______________________________

Gulf vừa đáp xuống sân bay, liền chạy ra xe đi theo định vị của Mew. Cậu thở phào nhẹ nhõm khi biết anh đang ở công ty. Gulf trong lòng cầu mong ngàn lần là mọi thứ sẽ không sao. Giữa đường, có một đám người rất đông chặn đầu xe cậu lại. Bọn chúng xịt ra xung quanh một thứ khí trắng xóa. Gulf không còn nhìn thấy gì, chỉ cảm thấy có người tác động lên xe và đám đông đó chạm vào người mình. Mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi cậu còn chưa kịp vùng vẫy thì đã mất hết ý thức, khi thức dậy đã bị xiết chặt bởi dây thừng và đồ bịt mắt

“Thả tôi ra. Các người là ai vậy?”

“Nè, thả ra.”

Bọn chúng thấy túi quần của Gulf cộm điện thoại lên. Vì vậy đã lập tức lấy rồi ném ra đường. Gulf vùng vẫy thì nhận ra tiếng ồn của một gánh hát ven đường. Cậu lập tức định hình được mình đang bị người của ai bắt và bắt đi đâu. Gulf cảm thấy với đám người này dù làm gì cũng vô ích, vậy nên ngoan ngoãn ngồi im dưỡng sức. Cậu nhắm mắt lại, dù gì mở mắt ra cũng không nhìn được gì, lại còn bị miếng vải cà vào làm khô rát mắt.

Một lúc lâu sau, xe dừng. Gulf bị bọn người đó lôi xuống, áp quỳ xuống đất. Hai đầu gối đập mạnh xuống nghe tiếng xương kêu răng rắc. Một bàn tay nhăn nheo đặt lên cầm Gulf, sau đó mạnh bạo kéo vải bịt mắt xuống.

☁️Năm tháng ấy chân thành☁️ (END)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ