- 90

3.5K 258 31
                                        

"Yeonjun hyung!"

Tiếng gọi quen thuộc của người alpha khiến cho anh quay đầu lại. Yeonjun nở một nụ cười đến cậu rồi đón cậu chạy vào lòng mình.

"Nhớ em không?" Soobin vừa quay trở về từ Music Bank, cậu có vẻ có một ngày mệt mỏi lắm khi mà vừa gặp được anh liền mừng rỡ như thế này.

"Nhớ chứ, thứ sáu tuần nào anh cũng xem người yêu anh hết ấy" Yeonjun chải tóc mái giờ đã nhuộm một màu xanh biển của cậu lên, đặt lên vầng trán của người kia một nụ hôn nhẹ.

"Hôm nào em cũng mong về sớm để gặp anh hết á" Soobin cười khúc khích, sau đó dụi hẳn mặt mình vào hõm cổ của anh, hít vào hương nhài thơm ngọt.

Soobin ngoan lắm, bất cứ khi nào cũng dính lấy anh như vậy hết. Cho dù giờ cả nhóm đều đã chuyển sang sống ở ký túc xá khác, và anh với Soobin không được ở chung phòng nữa thì cậu vẫn luôn sang tìm anh. Hai nhóc út thế mà đến tận bây giờ vẫn chưa kết đôi với nhau, kiên nhẫn thật đấy, vậy mà bọn nhỏ vẫn yêu nhau lắm kia kìa.

Còn nhớ cái hôm đầu tiên anh chuyển vào ký túc xá cũ, ánh mắt hoang mang và sợ sệt của Soobin khi lần đầu gặp anh khiến cho anh chạnh lòng lắm chứ. Cậu khi ấy vẫn còn đôi gò má phúng phính đáng yêu, vừa gặp lần đầu đã khiến anh có thiện cảm. Yeonjun còn nhớ anh đã thầm khen trong đầu rằng cậu đẹp trai như thế nào.

Anh đã từng khá tủi thân khi thấy Soobin thân với Beomgyu quá, còn Yeonjun thì mới vừa chuyển vào sau một năm thực tập một mình nên chả biết ai là ai cả. Soobin là người tiếp cận anh, tìm hiểu anh và rồi dính lấy anh từ khi nào chả hay.

"Soobinie này, lâu lâu anh lại nghĩ về lúc chúng mình mới gặp nhau đấy" Bàn tay anh gãi đều trên gáy cậu, dỗ dành người yêu đang nằm gọn trong lòng lim dim vì mệt mỏi.

"Hửm? Tại sao?" Cậu thều thào nhỏ xíu, nghe có vẻ như là buồn ngủ lắm rồi.

"Anh thấy thần kỳ lắm, khi mà bọn mình tình cờ vào chung một nhóm rồi trở thành bạn đời của nhau như thế này" Yeonjun xoa xoa tấm lưng rộng, dịu dàng nói.

Anh đỡ cậu nằm lên giường, cho người kia tựa hẳn vào người mình mà nghỉ ngơi. Soobin cũng rất thích thú mà ôm chầm lấy anh, chiếc áo khoác dày trên người chưa thèm cởi ra, cứ như vậy mà ôm lấy Yeonjun. Cậu lười biếng gối đầu lên ngực anh, hai cánh tay choàng quanh thân hình của Yeonjun rồi nhắm mắt lại.

"Em chưa tắm rửa đâu đấy, đừng ngủ quên nhé" Anh vuốt ve gò má của cậu, nhoẻn miệng nở một nụ cười ngọt ngào.

Anh nhớ biết bao khi Soobin cùng với gương mặt tròn tròn phúng phính bảo với anh rằng cậu thương anh đến nhường nào. Nhớ biết bao cái đêm hai người làm hòa với nhau bên ngoài ban công, khi mà cuộc chiến tranh lạnh kéo dài cả tuần liền. Nhớ khi hai thân hình cao lớn nằm chen chúc trên chiếc giường nhỏ, say sưa ôm nhau ngủ qua những tháng ngày yên bình.

Mà bây giờ Soobin của anh đã cao lớn, đã trổ mã ra rồi đây, anh càng ngày lại càng sợ sẽ có ai cưỡm mất người yêu anh cơ đấy. Nhưng mà cậu yêu anh nhiều đến mức nào, chả nhẽ anh lại không biết hay sao. Yeonjun hạnh phúc biết bao khi có người bạn đời là Soobin, có được một người yêu anh nhiều đến như vậy, trân trọng anh trên từng chân tơ kẽ tóc. Cậu chăm sóc anh, che chở anh và rồi làm tất cả mọi thứ chỉ để được thấy anh vui vẻ, mà chắc cậu cũng biết Yeonjun này cũng yêu Soobin rất nhiều ấy nhỉ?

soobin.yeonjun | abo | noir & paleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ