Đã được năm ngày trôi qua kể từ ngày đầu tiên Soobin phát dục, mọi chuyện vẫn ổn, ít nhất là mọi người cảm thấy ổn. Mà đối với Yeonjun, anh bối rối.
Ở kỳ phát tình của anh, anh còn không thể nào biết mình đang làm gì, cứ thế dựa vào bản năng mà hành động. Mà lần đó, Soobin lại kiềm chế vô cùng giỏi, chăm sóc anh lại đặc biệt tốt, anh vượt qua nó mà không có một tí đau đớn nào cả.
Thậm chí ở kỳ phát dục của cậu, cậu là người lẽ ra sẽ vồ vập anh như một con thú thì lại tiếp tục ngăn bản thân không đi quá giới hạn, làm được điều đó trong cả cơn mê. Vậy thì rốt cuộc vị trí của anh trong lòng Soobin nằm ở đâu để được cậu nâng niu như vậy.
Đôi lúc anh nghĩ nhiều về việc tại sao Soobin lại luôn luôn bám dính anh và yêu thích anh đến như vậy. Yeonjun thường hay tự nghĩ là do anh lớn tuổi nhất lại còn chăm sóc mấy đứa tốt, thường hay đưa ra mấy lời khuyên và còn rất dễ chịu nên cậu thích được ở gần anh.
Và Yeonjun cũng để ý mình đặc biệt chiều chuộng Soobin nữa, có vẻ đây là lí do.
Vẫn là một buổi sáng khác anh thức dậy với sự mệt mỏi và đau đầu. Yeonjun như mọi ngày hơi nhích người dậy và ngồi tựa lưng vào tường, ánh mắt cứ thế nhìn xa xăm, chìm vào mấy dòng suy nghĩ bâng quơ lần nữa.
Yeonjun một cách tự nguyện luôn chủ động bắt đầu những màn âu yếm mỗi khi Soobin tỉnh giấc và tìm anh. Có lẽ là do kích dục tố của cậu quá mạnh và nó ảnh hưởng anh rất nhiều. Nhưng sau khi mọi thứ xông xuôi và cả hai chuẩn bị rơi vào giấc ngủ, anh có một chút khó chịu khi nhớ lại.
Anh vẫn không thể nào tiếp thu nổi việc anh cùng với đứa em trai mà anh rất yêu quý, đã gần như làm tình với nhau. Điều đó khiến Yeonjun vô cùng bối rối và đau đầu, anh vẫn chưa dám chấp nhận nổi.
Anh cứ tự an ủi và thông cảm cho Soobin vì kỳ phát dục là việc không thể nào can thiệp được, nhưng mặt khác lại không cảm thấy dễ chịu.
Có vẻ do mọi thứ diễn ra quá nhanh.
Hôm nay có vẻ Soobin sẽ kết thúc chuỗi ngày động dục, cho dù cậu vẫn chưa thật sự thỏa mãn qua những lần giải quyết, Yeonjun vẫn đã giúp rất nhiều.
Rồi cả hai sẽ lại quay về như một cặp anh em thân thiết thường ngày. Sẽ lại là một Yeonjun luôn luôn thấu hiểu và nhí nhố, đôi lúc hơi nghiêm khắc với em, và Soobin sẽ lại là một đứa trẻ ngoan, hiền, đáng yêu như mọi ngày. Chỉ như vậy là đủ.
Nghĩ đến đó, Yeonjun lại liếc mắt xuống gương mặt đang ngủ say. Anh biết cậu cũng kiệt sức và mệt mỏi, cậu ngủ ngon đến nỗi không động đậy một chút nào.
Những vết cào xước trên cánh tay đã hình thành sẹo đỏ, nhưng có thể chúng sẽ biến mất trong một tuần. Cứ nhìn đến nó anh lại xót, không dám tưởng tượng viễn cảnh Soobin tìm mọi cách vẫn không thỏa mãn được bản thân, tức giận đến mức cào cấu lấy bản thân bật máu.
Căn bản anh không chịu nổi.
Đôi mắt to tròn của cậu chớp nhẹ vài cái rồi từ từ mở ra, láo liếc nhìn xung quanh.

BẠN ĐANG ĐỌC
soobin.yeonjun | abo | noir & pale
ФанфикKhi alpha và omega đến với nhau không phải vì bản năng, mà do cảm xúc thuần khiết từ chính họ.