Chương 15

1.6K 123 8
                                    

- Chăm sóc...

.
.
.

Vương Nhất Bác đang dựa lưng trên thành giường quan sát Tiêu Chiến đang ngồi trên sofa trong phòng bệnh dùng máy tính để làm bài tập rất chăm chỉ. Nhìn bộ dáng tập trung của Tiêu Chiến rất đẹp làm cho Vương Nhất Bác nhìn vào nhất thời càng thêm mê mẩn

- Tiêu Chiến, hơn 10 giờ tối rồi, cậu không định đi ngủ sao?

- Từ bao giờ mà Vương thiếu gia nổi tiếng ăn chơi quên cả thời gian lại có khái niệm đi ngủ sớm như vậy kia chứ

Tiêu Chiến nhàn nhạt trả lời lại Vương Nhất Bác nhưng tuyệt nhiên anh không nhìn lấy cậu một lần. Nghe anh nói như vậy làm cho Nhất Bác nở nụ cười buồn nhìn xuống bàn tay mình

- Tôi từ nhỏ đến lớn ít khi nhận được sự quan tâm của người khác. Ngủ sớm hay ngủ muộn cũng chẳng ai quan tâm. Sự việc ngày hôm nay... tôi... thật sự cảm ơn cậu

Tiêu Chiến nghe ai kia nói lời cảm ơn mình với tông giọng rất nhỏ làm cho anh có chút thương cảm, anh đưa ánh mắt tròn xoe nhìn Vương Nhất Bác

- Bài tập của cậu tôi cũng thay cậu làm luôn rồi nên cậu cứ nghĩ ngơi sớm đi đừng thức khuya không tốt cho sức khỏe

Được sự quan tâm của Tiêu Chiến làm cho Nhất Bác có phần xúc động trong lòng, tim cậu cảm giác rất ấm áp mà gọi nhỏ tên anh

- Tiêu Chiến

- Ừm

- Cậu có muốn lên đây ngủ cùng tôi không?

- Không muốn

Tiêu Chiến thẳng thừng từ chối lời đề nghị của Vương Nhất Bác liền tắt máy tính xách tay gấp lại để qua một bên rồi nằm xuống sofa lấy áo khoác của mình đắp lên trên người muốn ngủ. Mọi hành động của anh đều được Vương Nhất Bác quan sát không xót một chi tiết nào làm cho cậu càng thêm khó chịu, Tiêu Chiến quả thật là một người rất cố chấp. Vương Nhất Bác nhìn anh một lúc, không chịu được liền bước xuống giường tiến tới bên cạnh Tiêu Chiến đưa tay mình nắm lấy tay anh đưa qua bên giường

Tiêu Chiến bất ngờ bị Vương Nhất Bác cưỡng ép mình lên giường thì hốt hoảng không thôi

- Nhất Bác, cậu muốn làm gì?

- Cậu lên đây nằm với tôi, nằm sofa sẽ rất đau lưng

- Tôi không muốn, thả ra

Vương Nhất Bác càng thêm tức giận khi thấy anh phản kháng không muốn ngủ chung giường với mình, cậu nhất thời la lớn làm cho Tiêu Chiến giật thót mình

- Cậu làm như mình chưa từng ngủ chung giường với tôi hay sao?

- Tôi...

Tiêu Chiến bất lực nhìn Vương Nhất Bác đang cố chấp muốn anh phải ngủ trên giường với cậu. Mặc dù phòng bệnh của cậu là phòng VIP, giường bệnh cũng không đến nổi chật chội nhưng Tiêu Chiến là không muốn gần gũi với người này, bản tính anh vẫn là phòng vệ Vương Nhất Bác nhiều hơn. Như hiểu được tâm tư của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác liền nhẹ nhàng lên tiếng

- Cậu cứ ngủ chung giường với tôi thôi. Cứ coi nhau như là bạn mà đối đãi là được, đừng suy nghĩ gì cả

Tiêu Chiến im lặng một lúc, nghĩ cậu nói cũng đúng, bản thân nằm sofa chắc chắn sẽ không thoải mái bằng nằm ngủ trên giường nên anh cũng bước tới nhẹ nhàng nằm xuống, hai tay vòng trước ngực đưa lưng hướng về Vương Nhất Bác nhắm mắt muốn đưa mình vào giấc ngủ

(Bác Chiến - End) Đừng Đùa Với LửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ