Chương 41

1.3K 129 6
                                    

- Cảm giác đó là đang ghen?...

.
.
.

Vương Nhất Bác nằm nghiêng trên giường nhìn Tiêu Chiến nhất quyết không chịu rời đi, Tiêu Chiến có tức giận xua đuổi như thế nào cũng không làm cho ai kia lung lay ý chí, anh cảm thấy rất bất lực đành nằm xuống đưa chăn đắp qua đầu triệt để làm lơ Vương Nhất Bác

Mà ai kia đâu thể dễ dàng bỏ qua thái độ có phần đáng yêu như thỏ con của Tiêu Chiến, cậu cứ nhích rồi lại nhích người tới dán sát tấm lưng của Tiêu Chiến vào lồng ngực mình không ngừng hỏi nhỏ

- Chiến Chiến, là em đang ghen sao?

- ...

- Em ghen cũng thật đáng yêu rồi đi

- ...

- Anh thích nhìn thấy Chiến Chiến ghen lắm nha

- ...

- Anh...

- Vương Nhất Bác, cậu im đi có được không? Phiền chết đi được

Tiêu Chiến cứ nằm im muốn ngủ nhưng Vương Nhất Bác không muốn buông tha cho anh cứ lải nhải bên tai một câu cũng là ghen hai câu cũng là ghen làm cho Tiêu Chiến không khỏi tức giận, anh bật tung chăn ngồi dậy đưa ánh mắt sắc bén lườm ai kia làm cho Vương Nhất Bác nhìn vào không có một chút sợ hãi nào chỉ toàn thấy đáng yêu mà thôi

- Cậu đừng nói nữa, trở về giường của mình mà ngủ

Vương Nhất Bác nghe anh nói như vậy nhanh chóng ngồi dậy đưa tay kéo Tiêu Chiến ôm vào lòng mặc cho anh giãy giụa không muốn động chạm

- Chiến Chiến, em tha thứ cho anh đi có được không? Chúng ta có thể làm lại từ đầu mà

- Không

- Tha thứ cho anh đi mà

Vương Nhất Bác cố gắng trưng ra khuôn mặt ủy khuất tội nghiệp nhìn Tiêu Chiến khiến cho anh không khỏi buồn cười, cố nén cảm giác của bản thân xuống, Tiêu Chiến nhìn thẳng vào mắt Vương Nhất Bác

- Tôi không muốn quay lại yêu cậu nữa, nên đừng phí thời gian với tôi làm gì, trở về nhà với ba mẹ cậu đi

- Không muốn, anh muốn ở đây với em, em ở đâu anh ở đó

Tiêu Chiến nhắm mắt định thần, ngước mắt lên trời hít một hơi thật sâu tiếp tục nói với Vương Nhất Bác

- Tại sao lại muốn quay lại với tôi kia chứ, chẳng phải cậu chơi chán rồi liền không cần nữa sao? Hay là cậu muốn trông thấy khuôn măt khố khổ của tôi khi bị cậu ruồng bỏ, nếu cậu thật sự muốn nhìn thấy thì xin lỗi tôi không đáp ứng được yêu cầu đó của cậu rồi

Vương Nhất Bác nghe Tiêu Chiến nói như vậy trong lòng không khỏi gấp gáp, cậu đưa hai bàn tay của mình áp lên hai bên má của Tiêu Chiến

- Chiến Chiến, đừng hiểu lầm anh. Đúng là trước đây anh đã từng có suy nghĩ ngu xuẩn như vậy, nhưng thời gian trôi qua anh nhận ra bản thân mình là thật lòng yêu em, không có em... anh cảm thấy nhớ đến chịu không nổi, tha thứ cho anh đi, cho anh có cơ hội được ở bên cạnh em một lần nữa đi Chiến Chiến

(Bác Chiến - End) Đừng Đùa Với LửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ