13.

841 81 1
                                        

Hết Tết, học sinh lớp 12 lại lần nữa vùi đầu vào học tập, sau mùa xuân chuyện quan trọng nhất chính là điền nguyện vọng. Một hôm đang ăn tối, mẹ Lý đặc biệt hỏi Hoàng Nhân Tuấn đã nghĩ đến trường nào chưa. Hoàng Nhân Tuấn cắn đũa mặt đầy phiền não.

"Vẫn chưa có ạ."

Nhưng buổi tối hôm đó, lúc Lý Đế Nỗ đứng trên ban công nghe trộm lại thấy cậu rất kiên định.

"Tới phía Nam đi, tớ muốn học y."

Thi tháng, kiểm tra tuần, vô số kì thi kéo nhau tới chiếm cứ toàn bộ cuộc sống. Lý Đế Nỗ nhéo bắp đùi, trợn to hai mắt, cố gắng nhìn câu hỏi trên tờ giấy kiểm tra, nhưng cơn buồn ngủ mãnh liệt khiến anh không chịu được, chỉ đành thỏa hiệp gục đầu xuống.

Chuyện này không thể trách anh được.

Lý Đế Nỗ ép sát mặt lên bàn, cảm nhận ánh mặt trời xuyên qua mí khiến đôi mắt nhói lên như kim châm.

Đều tại Hoàng Nhân Tuấn, khiến anh hoài nghi lăn lộn đến mất ngủ, cho dù miễn cưỡng đi vào giấc ngủ cũng luôn gặp ác mộng triền miên.

Mà ác mộng đó không có ngoại lệ, đều là lời nói không đồng nhất của Hoàng Nhân Tuấn.

Bài kiểm tra đã diễn ra được một nửa, Hoàng Nhân Tuấn đột nhiên bị thầy giáo gọi ra ngoài, sau đó bặt vô âm tín, đến tận lúc tan học cũng không thấy bóng dáng.

"Nhân Tuấn đâu?" Lớp trưởng tò mò hỏi "Lúc sáng ở văn phòng thấy cậu ấy, hình như chủ nhiệm dặn dò cậu ấy gì đó."

"Vậy à?" Lý Đế Nỗ nhìn chỗ ngồi trống không phía sau, tim đập rộn lên không có lý do "Không biết."

"Tiểu Nỗ, con qua đây một chút."

Về đến nhà, Lý quân ủy gọi anh, Lý Đế Nỗ tạm thời không nghĩ ngợi nữa, chậm chạp đi vào phòng sách. Vừa vào cửa, ba mẹ Lý đang ngồi ngay ngắn, Lý Đế Nỗ ngờ vực nhìn hai người.

Lần trước như thế này là ngày Hoàng Nhân Tuấn đến.

"Ngồi đi."

Ba Lý bưng trà, chỉ ghế gỗ nói. Lý Đế Nỗ thong thả ngồi xuống, nhận lấy cốc nước từ tay mẹ Lý.

"Gần đây con thế nào?"

Lý Đế Nỗ nhún vai "Vô cùng tốt."

"Thành tích thì sao?"

"Top 10 ạ."

"Đủ điểm vào học viện quân đội phía Bắc nhỉ."

"Đủ ạ."

"Vậy thì tốt."

Lý quân ủy gật đầu một cái, biểu cảm trang nghiêm, nhưng Lý Đế Nỗ cảm thấy ông đang không bình tĩnh.

"Nhân Tuấn thì sao?" mẹ Lý tiếp lời, rút tờ giấy lại gần Lý Đế Nỗ, lau mồ hồi bên tóc mai anh "Lần này thi thử thẳng bé thế nào?"

"Cũng trong top 10 ạ."

Mẹ Lý vui mừng nói "Tiến bộ lớn thật."

Lý Đế Nỗ cũng không tự chủ được mà cong khóe miệng "Đúng vậy."

NoRen / Thanh sơn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ